- Thằng bé này thật không đơn giản, nhỏ tuổi sao mà biết nhiều thế?
Tô Hoán Đông vô cùng ngạc nhiên, cũng không nén nổi hứng thú đối với phương pháp giáo dục của nhà họ Phương, một gia đình bình thường vùng thị trấn, dạy dỗ thế nào mà có được đứa trẻ như vậy? Tuy rằng nói Phương Minh Viễn câu trước trong sách nói, câu sau thầy giáo dạy, nhưng điều mà Tô Hoán Đông đánh giá cao chính là cách Phương Minh Viễn suy xét vấn đề, không bị một chút nào ràng buộc của những khuôn khổ đó, thường sẽ nhảy ra khỏi những khuôn khổ, và hoàn toàn là những ý tưởng tràn đầy tính nhảy vọt, đã cho mình rất nhiều lời khuyên. Có những lời khuyên này công thêm nguồn tài liệu phong phú trong tay, Tô Hoán Đông tự tin viết một bản báo cáo làm lay chuyển Bộ Đường sắt và các nhà lãnh đạo cấp cao của nhà nước.
Phương Minh Viễn coi trọng việc thay đổi ngã rẽ trên giao lộ đường sắt như vậy, thậm chí còn đi một vòng lấy đường sắt của nước Mỹ làm ví dụ, nói cho cũng không phải hi vọng ngành đường sắt coi mình là “Người khởi xướng” , mà phải coi trọng công việc này, hơn nữa làm thành một hình mẫu, như vậy sau này bất luận là cải tạo tuyến đường nào hay làm mới, người xây dựng cũng không thể không suy tính đến vến đề này. Từ đó hình thành một sự tuần hoàn tốt. Tô Hoán Đông không còn lạ gì với tác phong làm việc của những lao động trong nước. Bớt xén nguyên vật liệu, làm không đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152192/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.