Còn năm ngày nữa là đến đêm 30, hai ông bà Phương lên xe lửa trở về tỉnh Tần Tây, bên này có mấy người Bạch Bình, Bạch Lâm đưa ông lên xe, đến Phụng Nguyên có chú hai của Phương Minh Viễn đến đón. Tuy rằng ông bà đi rồi nhưng ông cụ Phương tin tưởng giao cho Phương Minh Viễn ở lại khoản tiền hai trăm tệ, khoản tiền này Bạch Bình cũng không biết.
Hai ông bà đi rồi, Tô Ái Quân lại đến nhà. Vừa ở nhà ga về đến nhà, Phương Minh Viễn nhìn thoáng qua thấy bác hai đang nói chuyện với Tô Ái Quân trong phòng.
- A, chú Tô, sao chú lại tới đây?
Tô Ái Quân vội đứng dậy, chào hỏi Bạch Bình và Bạch Lâm. Tuy Bạch Lâm không biết anh ta nhưng cũng đã nghe nói anh ta là giáo sư ở đại học Giao thông Phụng Nguyên, vậy cũng liền trả lời hơi cẩn thận hơn - lúc ấy giáo sư đại học không giống như sau này, ngay cả bán trà, bán trứng gà cũng không giống. Mọi người vừa mới trải qua đại họa, nên với một người thuộc nhóm trí thức đại học cũng được tôn trọng nhiều. Mặt khác thoạt nhìn Tô Ái Quân rất có khí chất không giống con cái nhà bình thường.
- Minh Viễn à, cháu đến thủ đô bao nhiêu ngày mà cũng không đến nhà chú chơi, nên chú cũng chỉ có thể đến thăm cháu.
Tô Ái Quân tươi cười nói. Chuyện anh ta và Phương Minh Viễn nói trên xe lửa, đã được ghi chép thành văn bản hoàn chỉnh nộp lên cho Tô Hoán Đông, càng xem Tô Hoán Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152190/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.