Đường tây Hoa Đào cách đại học công nghệ Quan Châu khá xa, hơn nửa con đường là dọc theo bờ sông, đi trên đường có thể nhìn thấy nước sông cuồn cuộn màu xám bạc.
"Gió này có phải quá mạnh hay không?" Thích Văn Duệ ở trong xe nghe tiếng gió gào thét bên ngoài, trong lòng run sợ.
Vừa dứt lời, một cơn sóng bọt trắng cuồn cuộn bắn lên, Thích Miên kéo tay lái, minibus chếch ngang đi nửa vòng, hoàn mỹ tránh khỏi cơn sóng lớn.
Thích Văn Duệ, La Minh và cậu nhóc bị cái hất đuôi này hất sang một bên, sắc mặt trắng bệch.
"Chị chạy chậm...... Nôn!"
Thích Văn Duệ mở cửa sổ xe ra, phun đến rối tinh rối mù.
Thích Miên nhìn về phía chỗ bọt sóng rút đi, trên mặt đất lưu lại dấu bỏng màu đen, không đậm, nhưng vài lần như thế này, chỉ sợ chiếc xe chịu không nổi.
"Đó không phải bọt sóng, là thủy sinh dị chủng vồ mồi." Thích Miên nhíu mày, lại cảm thấy lo lắng cho an toàn của con đường này.
"Cá cũng sẽ biến dị?" La Minh vội vàng đưa bao nylon và khăn giấy cho Thích Văn Duệ.
"Bào tử hòa tan trong nước."
Bất quá, động thực vật trong nước biến dị thành dị chủng xác suất đúng là sẽ thấp hơn đồ vật có vú. Đại bộ phận tiến hóa thành động thực vật càng hung dữ hơn, đa số vẫn có thể ăn, thậm chí còn ngon hơn trước.
Nếu đi dã ngoại, bắt cá so với tìm động thực vật trên bờ càng an toàn, độc tính càng ít hơn.
Đi qua đoạn đường bên sông này là vòng xoay khu dân cư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/934149/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.