Phòng xe nhỏ hẹp chật chội, không khí không lưu thông được, hơi ngột ngạt.
Lâm Thức lấy nhẫn cưới ra, cẩn thận lau lau bằng nước, thỉnh thoảng thở dài một tiếng, Lương Tiêu ở bên cạnh đưa giúp giấy và bông để lau, thở nặng nề.
Lương Tiêu: "Không nghĩ tới anh ta sẽ làm như vậy......"
Thích Miên nói: "Dị chủng Nấm Tuyết tuy rằng tính công kích mạnh nhưng sẽ không chủ động tấn công người phiêu không phía trên người nó. Anh ta có dị năng phiêu không nhưng vẫn bị bắt, lúc đó có lẽ đã muốn chết. Kết quả lại bị cứu, lại gặp chúng ta đi về phía bắc mới nghĩ ra kế hoạch này."
Lương Tiêu biểu tình phức tạp, Lâm Thức thở một hơi thật dài: "Con đi cầm di vật của vợ chồng giáo sư Trương qua đây."
Lương Tiêu lấy từ hành lý ra một đồng hồ nam cùng một cặp mắt kính nữ, để vào hộp thật gọn gàng, Lâm Thức ở một bên chắp tay trước ngực cầu nguyện.
"Đợi chút." Thích Miên đưa hộp nhung trong tay cho Lương Tiêu, bên trong là ngọc bội có chữ "Chiếu" trước đây Tào Thành Nghiệp đưa cho cô.
Lương Tiêu kinh ngạc: "Cái này cũng bỏ vào? Anh ấy không phải nói ngọc này sẽ rất hữu dụng ở đế đô?"
"Ừ." Thích Miên gặm miếng bánh Giang Hành Chu đút đến miệng, "Tốt nhất không dùng được. Hơn nữa......"
Cô cười nhẹ nhàng, "Mỹ nhân gần trong gang tấc, cùng một miếng ngọc có tác dụng hữu hạn, cái nào quan trọng hơn cũng không cần nói đi?"
Tần Chiếu có tình nghĩa, trọng nghĩa khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/2384772/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.