Là vô tình hay cố ý mà hắn lại họ Ngụy?
Tư Tản Nguyệt vô thức nhìn lên trời cao, mây trắng bồng bềnh trôi nhè nhẹ theo nhịp điệu. Nếu như cô có một điều ước, có lẽ cô sẽ ước bản thân mình được làm mây. Chu du bốn bể, ngắm nhìn phồn hoa khắp thiên hạ, không phải lo nhân gian thế sự muộn phiền.
Nhưng cô biết, kể từ 5 năm trước, con đường mà cô chọn lựa đã không thể vãn hồi. Cũng kể từ đó, cô dần dần hiểu được một điều: Sự thật tàn khốc nhiều hơn cô vẫn nghĩ.
Nhìn về phía Ngụy Đồ đang bắn súng, cô lại có cảm giác quen thuộc lạ thường. Hắn với cô phải chăng có quan hệ gì đó? Nhưng cô cũng chưa từng nghe nói bản thân có anh em nào khác, hay là... mọi người vẫn luôn dấu cô? Mặc kệ năm đó rốt cuộc đã xảy ra những gì, chuyện này cô nhất định phải làm rõ.
"Pằng! Pằng! Pằng!"
"10, 9.6, 10"
Tư Tản Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều nữa, sắp đến lượt của cô, cũng không biết nên ứng phó thế nào.
"Số 34 - Tư Tản Nguyệt."
Tư Tản Nguyệt đi lên, đón lấy khẩu súng lục. Thôi vậy, giả nai chút xíu cho vui. Dù sao cũng không nên quá nổi trội. Ấy thế là con nai nhỏ nào đó hỏi trọng tài một vài câu ngu ngơ khiến cả hội trường được một phen mở rộng tầm mắt.
"Trọng tài à, thế có được dùng ống nhắm không?"
"Không."
"Vậy làm sao tôi bắn trúng được đây?"
"Không biết."
"Thế có được lùi hồng tâm gần lại không?"
"Không được."
Ờm. Thế là hai người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-mafia-ba-xa-mau-lai-day/164244/chuong-14.html