Trong phong chờ. Lương Na và trợ lý của cô ta chờ đợi kết quả cuối cùng của cuộc thi. Truyền hình trực tiếp bị tắt, trong phòng yên tĩnh lại, hơn mười phút sau, trợ lý rốt cuộc không nhịn được nói: "Chị Lương Na, chị nghĩ lần này chúng ta có thể lấy được hạng mấy?" "Hạng mấy cũng được," Lương Na cười hờ hững, "Vốn dĩ chỉ tham gia cho vui, lấy trù nghệ của tôi, vào được trận chung kết là do may mắn, những tuyển thủ khác đều rất mạnh, coi như lấy hạng bét là tôi cũng vui rồi." Trợ lý nói: "Thế nào là rất mạnh", trợ lý nói, "Cái tên Wells kia vốn là cái bao cỏ, ngày thường nhìn rất mạnh, nhưng khi thi đấu liền xảy ra vấn đề. Angie thì còn coi như lợi hại, nhưng nghe nói khi thi trận đấu chính thức bắt đầu, do linh sủng của cô ấy bị ốm, nên đã bỏ cuộc để đem linh sủng tới bệnh viện." “Anh vừa nói linh sủng của Angie bị bệnh?” Lương Na thản nhiên hỏi, làm bộ như giờ mới biết. Người trợ lý không nhận ra cô ta có gì không đúng, nghiêm túc nhớ lại, "Đúng vậy, hình như là một con chó đốm. Tôi nghe nói nó ăn phải đồ hỏng, linh sủng nhỏ rất dễ bị bệnh, chỉ có thể trách cô ấy trông giữ không cẩn thận. " "Đúng vậy," Lương Na gật đầu, làm ra vẻ tiếc hận, "Vậy tí nữa khi kết thúc trận đấu chúng ta qua thăm cô ấy chút, coi như tôi xin lỗi vì hiểu lầm lúc trước." "Được," trợ lý nói, đồng thời nhắc lại chủ đề đã đi chệch hướng. "Cho nên chị Lương Na không cần quá lo lắng. Loại trừ Angie và Wells thì ít nhất chúng ta có thể giành được hạng 3, sẽ không đến nỗi đứng hạng bét đâu." “Hy vọng là như vậy.” Lương Na nói. Vị trí thứ ba, đây vốn là kỳ vọng lúc đầu của cô ta. Gewell và con mèo trắng nhỏ kia quá mạnh, hơn nữa đều có bối cảnh phía sau, không dễ xuống tay. Wells thì nóng nảy, phát huy không ổn định, chỉ cần vừa hơi cáu kỉnh liền dễ mắc sai lầm. Về phần Angie, Lương Na vốn dĩ không có ý định trực tiếp ra tay với Angie, bởi vì nhìn chung, thực lực giữa hai người chênh lệch không quá lớn, cô ta hoàn toàn có thể thắng bằng chính thực lực của mình, nhưng ai có thể nghĩ tới những chuyện xảy ra sau này. Lương Na cảm thấy chính mình đã lui một bước, chỉ cần Angie đưa công thức cho cô ta, thì kêu cô ta từ bỏ trận đấu tiếp theo cũng không thành vấn đề, nhưng ai bảo Angie ngoan cố không chịu nhượng bộ. Vì vậy cũng chỉ có thể trách cô ấy. Còn chuyện linh sủng của cô ấy xảy ra chuyện, thì đó cũng không phải là lỗi của cô ta. (Cô ấy là chỉ Angie, còn cô ta là chỉ Lương Na nha mọi người) Ngay khi Lương Na cúi đầu không nói gì, trợ lý bên cạnh đột nhiên đứng lên: "Có điểm rồi, chúng ta đứng vị trí thứ 3. Chị Lương Na, chúng ta đứng vị trí thứ 3." Lương Na thả lỏng trong lòng, cuối cùng lộ ra một nụ cười chân thành. Khi cô ta chưa kịp nói thí cửa phòng bị đẩy ra. Nhân viên đi vào cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy giấy chứng nhận thân phận ra: "Xin lỗi, chúng tôi đến từ trung tâm bảo vệ linh sủng. Vừa rồi chúng tôi có nhận được một đơn khiếu nại nói rằng nghi ngờ cô làm hại linh sủng nhỏ tuổi …." Trợ lý ở một bên sững sờ. “Tôi làm tổn thương linh sủng nhỏ tuổi khi nào?” Trái tim Lương Na nhảy dựng, không chờ đối phương nói xong liền ngắt lời. Nhân viên bình tĩnh liếc nhìn cô ta một cái, trực tiếp mở quang não ra đưa tới: "Đây là video do phóng viên gửi tới. Nếu không tin, cô có thể tự mình xác nhận." Video? Lương Na nhíu mày, làm sao có đoạn video? Chuyện xảy ra ở dưới cầu thang bên ngoài phòng khách, ngay cả người đi đường cũng không có, nói chi đến camera giám sát. Đoạn video trên màn hình quang não được mở ra, Lương Na ngay lập tức không nói được lời nào, bởi vì cô ta đã nhận ra rằng góc quay của đoạn video này tình cờ được quay từ hướng của máy quay cô ta mang theo. Nhưng làm sao có thể, lúc đó cô ta đã tắt máy quay. “Đi thôi.” Không cho cô ta thời gian tiếp tục suy nghĩ, hai nhân viên liếc nhìn nhau, trực tiếp đưa cô ta lên xe cảnh sát. … “Thắng.” Khi thấy kết quả Trần Diêm gần như nhảy ra khỏi chỗ ngồi. Lại nói lúc đầu Trần Diêm đến làm trợ lý là do mệnh lệnh của Nguyên Soái, chính mình cũng không đặc biệt quan tâm. Kết quả là đi theo suốt chặng đường, khi thấy đối phương dành chức quán quân, Trần Diêm là người chứng kiến còn vui sướng hơn người giành chức vô địch. Để chắc chắn rằng mình không nhầm, Trần Diêm đọc lại thông báo do nhóm chương trình gửi đến, sau đó phát hiện bên cạnh thông báo kết quả có thêm hai thông báo mới. Đầu tiên nói về Angie, bởi vì bỏ quyền thi đấu, cho nên vòng thứ 3 không tính điểm, nhưng bởi vì 2 vòng trước có kết quả không tệ, nên được xếp vị trí thứ 4. Thông báo thứ 2 liên quan đến Lương Na, sau khi được Trung tâm bảo vệ linh sủng xác minh, đã xác định được Lương Na là nghi phạm lớn nhất trong vụ ngộ độc của linh sủng nhỏ tuổi. Sau khi ban giám khảo thảo luận và quyết định, kết quả cuộc thi của cô ta cuối cùng đã bị hủy bỏ. Kết quả của Lương Na bị hủy, bảng xếp hạng phải sắp xếp lại, Angie vốn dĩ đứng thứ 4, tự nhiên được thăng lên thành thứ 3. Nói cách khác, ba người đứng đầu trong cuộc thi ẩm thực nổi tiếng này là Khương Khả, Gewell và Angie. Dù rất hài lòng với kết quả của trận đấu, nhưng Trần Diêm cũng không khỏi thắc mắc: "Lương Na quá bất cẩn. Lúc làm chuyện xấu lại quên không tắt camera do chính cô ta mang đến. Đây chính là tự mình đào hố, kêu người ta đến bắt nha." “Meo meo.” Khương Khả kêu một tiếng. Thực sự là quá bất cẩn, Tuy lúc đó Lương Na đã tắt camera nhưng lại quyên bản thân camera có chức năng ghi hình nền, cho dù tắt nguồn giữa chừng thì vẫn có pin dự phòng. Nguồn điện sẽ giúp camera ghi lại những gì đã xảy ra gần chủ nhân. Tất nhiên, loại video được quay bổ sung này thường sẽ không được phát sóng trực tiếp, chỉ có chính người dùng mới có thể xem. May mắn thay, Khương Khả có một dụng cụ gọi là "Mệnh lệnh Hack", có thể xâm nhập vào hệ thống mạng của thế giới này và trực tiếp lấy video bổ sung từ camera cầm tay của Lương Na. Không còn gì để nói, với bằng chứng xác thực như vậy, đế quốc luôn coi trọng những vấn đề liên quan đến linh sủng, cho nên toàn bộ quá trình báo cáo khiếu nại rất suôn sẻ. [Lệnh "hack" đã được sử dụng mười phút, thời gian còn lại là 1h20 phút. Mong ký chủ sử dụng một cách thận trọng và đừng lãng phí nó. 】 [Nhiệm vụ ngẫu nhiên "Đến tham gia cuộc thi nấu ăn" đã hoàn thành. Bởi vì đây là lần đầu tiên ký chủ tham gia một nhiệm vụ ngẫu nhiên dài như vậy, cho nên có thêm 1 cơ hội bốc thăm trúng thưởng …..Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ. 】 Thêm 1 cơ hội bốc thăm trúng thưởng đặc biệt? Khương Khả suýt chút nữa đã trực tiếp nhảy khỏi bàn, phần thưởng nhiệm vụ của cuộc thi nấu ăn này cư nhiên là cơ hội rút thăm giải thưởng đặc biệt của hệ thống. "Ý của cậu là, sau này nếu tôi hoàn thành nhiệm vụ tốn nhiều thời gian như này, tôi sẽ có cơ hội rút thăm trúng thưởng đặc biệt?" [Không, chỉ lần đầu tiên. 】 Ồ, hóa ra chỉ có lần đầu tiên. [Rút thăm đặc biệt đã mở, cho nên ký chủ có muốn rút luôn không …. Yes or No.】 Khương Khả: "Không dùng, dù sao đây cũng không phải là Thủ đô tinh, chờ trở về rồi rút." Sau bao nhiêu bài học, Khương Khả thật sự không dám sử dụng rút thăm của hệ thống một cách tùy tiện. … Phần tiếp theo của cuộc thi không có gì đáng nói, tuy hạng nhất có rất nhiều giải thưởng, nhưng về cơ bản đều là những thứ mà Khương Khả không thể sử dụng. Khương Khả suy nghĩ một chút, liền nói với Trạch Duy Á đem phần thưởng đi quyên góp, còn bản thân chỉ lấy vé vào công viên nước, rồi dắt mèo em đi chơi một chuyến. Tuy rằng Thực Dân tinh không phồn vinh và giàu có như Thủ đô tinh, nhưng ở đây có rất nhiều chỗ vui chơi, đặc biệt là khu vui chơi dành cho linh sủng, đủ loại sân chơi mà Khương Khả không thể tưởng tượng ra, hầu như có thể thấy được ở đây rất thú vị và cuốn hút. Khương Khả và mèo em chơi vui vẻ đến quên trời quên đất, cuối cùng, mới miễn cưỡng đi theo Trạch Duy Á trở về Thủ đô tinh trước khi cơ hội bốc thăm may mắn hết hạn. Sau khi thu dọn hành lý và cho mèo em ăn trưa, Khương Khả đi thẳng vào phòng, yêu cầu hệ thống giúp cậu mở rút thăm trúng thưởng. Bàn quay của rút thăm đặc biệt khác với rút thăm thông thường, nó là một chiếc đĩa giống như ngọc bích rất đơn giản, được chia thành hai mặt, mặt trước màu trắng, mặt sau màu đen. Bởi vì đã từng sử dụng qua một lần, hiện tại Khương Khả đã biết, phần thưởng ở mặt màu trắng là thứ cậu có thể dùng, còn trên đĩa màu đen là dành cho khế ước tương lai của cậu Trạch Duy Á sử dụng. [Lần này ký chủ vẫn muốn rút thăm thứ cho Nguyên Soái sử dụng sao? 】 Khương Khả im lặng, hồi lâu vẫn không nhúc nhích. Nói thực ra, cậu cũng phân vân lắm. Tuy rằng lần trước đưa cho Trạch Duy Á một chiếc cơ giáp rồi, nhưng cùng lúc đó, Trạch Duy Á lại đưa ngay cho cậu lọ dung dịch tối ưu hóa gen vô cùng đắt tiền, xem như cả 2 đều hòa nhau. Ngoài ra, Trạch Duy Á thực sự chăm sóc cậu rất chu đáo và cậu thực sự muốn làm điều gì đó để trả ơn anh. [Đặc biệt nhắc nhở, giải thưởng rút được rất có thể là vũ khí hoặc dụng cụ phòng vệ. Cho nên để tránh rút trúng phần thưởng giống như lần trước, hệ thống kiến nghị không nên dành cơ hội rút thăm cho Trạch Duy Á. 】 Khương Khả sững sờ: "Ý của cậu là, nếu lần này tôi vẫn rút thăm cho anh ấy, rất có thể rút thêm một cơ giáp giống lúc trước?" 【Vâng, đúng vậy. 】 Vậy thì không còn cách nào nữa. Lần trước là do dùng vật phẩm may mắn mới rút trúng Hành Giả Vực Sâu. Lần này không có vật phẩm may mắn. Nếu lại rút trúng thêm cơ giáp nữa, thì rất lãng phí. Suy nghĩ một hồi, Khương Khả không còn do dự nữa, liền lật mặt trắng, nhắm mắt đẩy mạnh. Một thanh âm đinh đong vang lên. [Chúc mừng ký chủ rút được vũ khí Vòng lửa từ Trung Tâm vũ khí linh sủng của hệ thống. Chưa rõ phương pháp sử dụng, sức mạnh không biết, mong ký chủ tự mình thử nghiệm. 】 [Nhắc nhở đặc biệt: Vòng lửa trị giá 2,6 triệu điểm hệ thống. Đây là vũ khí tăng trưởng có thể sửa chữa và sử dụng nhiều lần. Mỗi lần sửa chữa tốn 100.000 điểm hệ thống. Mong ký chủ sử dụng cẩn thận và không làm hỏng nó. 】 Khương Khả: "..." 2,6 triệu điểm hệ thống, lợi hại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]