Chỉ còn chưa đầy bốn mươi phút nữa là kết thúc trận đấu.
Khương Khả liếc nhìn thời gian, trong trung tâm mua sắm hệ thống có thuốc giải độc, nếu con chó đốm không trúng loại độc quá phức tạp, thì việc cứu sống nó không phải vấn đề quá lớn.
Tuy nhiên, phiền toái lớn nhất là Khương Khả chưa từng nhìn thấy con chó đốm kia, hơn nữa do bị trúng độc cho nên dấu hiệu sinh mệnh rất mỏng manh, cho nên chức năng tìm kiếm phạm vi của hệ thống cũng khó xác định được chính xác vị trí của nó.
[Đi tìm chủ nhân của nó trước. 】
Khương Khả gật đầu, chỉ có thể như vậy.
Trong phòng thi đấu.
Trong lúc Angie chờ nước sôi luôn cảm thấy có chút lo lắng và bất an.
Thấy trợ lý đã chế biến xong mấy món ăn kèm, cuối cùng Angie cũng không nhịn được nói: "Ừm, lúc trước tôi kêu cậu đem linh sủng để trong phòng chờ, sau đó cho nó ăn một ít, cậu không quên đó chứ? "
Trợ lý ngẩng đầu lên cảm thấy kỳ lạ: "Tôi không quên. Thức ăn cho chó là thức ăn do cô mua, trước khi cho ăn phải ngâm trong nước nóng. Tôi thấy nó ăn không ít, chắc bây giờ nó ngủ rồi."
"Uhm," Angie gật đầu, một lúc sau, cô chợt nghĩ ra điều gì đó, "Vậy trước khi đi anh đã khóa cửa chưa. Nó có chút nghịch ngợm, nếu không khóa cửa nó sẽ trốn ra ngoài chơi. "
Không trách Angie lo lắng đến vậy, con chó đốm này là do mẹ mua cho cô, tuổi còn nhỏ, thân thể lại yếu ớt, nếu không phải thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/1140927/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.