Vụ thu qua đi, Hạ gia ngoại trừ Tân Hà, những người khác đều trở nên vừa đen vừa gầy, mỗi ngày gặt hái phơi nắng, ngay cả Tiểu Tứ đứa nhỏ béo ù kia cái bụng cũng nhỏ đi một vòng, toàn thân đen bóng như một hòn than.
Bất quá, thấy lương thực nhiều gấp đôi trong nhà kho, cả nhà cảm thấy phi thường xứng đáng. Nông dân quanh năm suốt tháng chỉ mong đến khi lương thực vào kho thì rất là vui vẻ.
“Ba có nhiều tóc bạc rồi…” Tiểu Tam nhìn một chút đứng Liên Sinh đang bên cạnh, hắn hiện tại cũng đều đã bốn mươi mấy, trong hai năm này thế nhưng mơ hồ có chút già đi.
“Còn không phải là do bị đám nhỏ không biết nghe lời các ngươi làm cho phát sầu a! Sớm biết thế chúng liền sinh một mình Thạch Đầu a, mấy đứa khác cứ ném hết vào sông đi!” Liên Sinh ngoài miệng nói vậy, nhưng trên mặt biểu tình không hề nghiêm túc, mỉm cười lấy tay chọt chọt trán Tiểu Tam.
“Ba sẽ luyến tiếc nha! Nhị ca ở bên ngoài giúp ba kiếm được nhiều tiền nè, còn con ni, chính là vẫn luôn nghe lời ba! Còn thằng nhóc Tiểu Tứ kia a, xác thực có thể ném xuống sông! Hắc hắc!” Tiểu Tam sáp qua kéo cánh tay Liên Sinh, làm nũng đây mà! Sao lại không chứ?
“Ngươi nghe lời? Ngươi nghe lời còn có thể khiến ta có tóc bạc? Tử hài tử chỉ biết mạnh miệng! Còn không bằng Tiểu Tứ tiểu hỗn đản kia ni!” Liên Sinh vừa nghe mấy lời này, càng thêm hăng say chọt Tiểu Tam, Tiểu Tam phối hợp kêu ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ngoai-dao-hoa-khai/584069/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.