Trở về trước cửa tiểu viện Hạ gia, Tiểu Tam sau khi cùng Tân Hà chào hỏi thì lên mã xa.
Đừng hỏi hắn vì sao lại nghe lời mà đi theo như thế, chính hắn còn đang hỗn loạn đây.
Mã xa không lớn, trong thùng xe thoạt nhìn cũng không có rộng bao nhiêu. Ngẫm lại cũng đúng, mỗi ngày ở trên con đường đất này chạy tới chạy lui, nếu như không tinh xảo rắn chắc một chút, chỉ sợ cái khung xe sớm bị rơi rớt ra mất.
Trong thùng xe bố trí cũng giản đơn sáng sủa, kề sát vào bên trong cũng chỉ có một dãy khối gỗ rộng dùng để ngồi, bên trên được bọc thành một cái đệm mềm mại, bên cạnh còn có một cái tủ gỗ được cố định ở trên vách. Lúc này, trên mặt tủ còn đặt một ít thư tín văn kiện các loại. Xem ra Thái Kinh Vân không lâu trước đó là ở chỗ này làm việc.
Đợi hai người ngồi vào chỗ của mình, xa phu bên ngoài tấm mành cỏ vung roi lên, mã xa bắt đầu chạy chầm chậm.
Tiểu Tam nhìn Thái Kinh Vân ngồi lên xe liền thuần thục thu xếp đống văn kiện kia, liền thuận miệng hỏi: “Việc buôn bán nhất định rất khổ cực đi?”
Thái Kinh Vân nghe thế, trên mặt lại ẩn hiện một nụ cười khổ: “Ta cũng chỉ biết mỗi cái này!”
Tuy rằng từ khi còn bé đã bị Thái gia giấu ở nông thôn, nhưng phụ thân y tâm tư cho tới bây giờ không có rời xa Thái gia, những thứ y học đều là thứ tôn tử Thái gia phải học, tất cả đều liên quan đến việc buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ngoai-dao-hoa-khai/584068/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.