Trong nháy mắt thân thể mất cân bằng, bên người lại không có thứ gì có thể bắt lấy để giữ ổn định. Tiểu Tam đầu tiên là chân vì góc độ không thích hợp mà ma sát với mặt đất, sau đó là cái mông, lưng, kế nữa là đầu. Tiếp xúc hoàn hảo trên mặt đất, bùn đất có chút xốp nên bị thương không nặng. Chủ yếu là thân thể do lăn qua ở trong bụi cây, những cành cây to to nhỏ nhỏ va quẹt lên cơ thể, khiến cho đau nhức lợi hại.
Tiểu Tam tại dốc núi lăn mấy vòng mới ngừng lại được, chiếc sọt bị văng đi thật xa. Bị kẹt lại trong đám rể cây với thân thể từ trên xuống dưới đều cảm thấy đau nhức vô cùng, mà đau rõ rệt nhất là mắt cá chân phải.
Tiểu Tam muốn thử xem hình huống cử động của chân phải, lại phát hiện chỉ cần khẽ động liền đau đơn như bị kim châm.
Tốt rồi… Tiểu Tam nằm trên mặt đất nửa ngày đều dậy không nổi.
Lúc đó hắn cho rằng bản thân sẽ cứ như vậy mà chết ở nơi này, đương nhiên cách nói này kỳ thực là có phần khoa trương. Thật ra chưa được mấy phút trong lúc hắn nằm dưới đám rể cây này hít thở sâu để giảm bớt đau đớn, Thái Kinh Vân đã đứng cách hắn không xa.
Thái Kinh Vân cứ như đang nhàn nhã tản bộ mà đi tới, đến trước mặt Tiểu Tam thì ngồi xổm xuống: “Hanh! Thế này thì không chạy được nữa rồi!”
Không biết vì sao Tiểu Tam thấy Thái Kinh Vân bộ dạng diện vô biểu tình, đột nhiên có chút dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ngoai-dao-hoa-khai/584064/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.