Tư Đình thực ra vẫn luôn để ý động tĩnh của hắn ta, hắn không tin tưởng nhân phẩm của tên này cho lắm.
Nhờ sự cẩn thận này mà Tư Đình đã nhanh nhẹn nghiêng người tránh được một chiêu, xoay người liền đánh trả lại. Để tránh hắn ta gây thương tích cho những người xung quanh, trước hết Tư Đình tấn công vào cánh tay của hắn ta để hắn ném đi cái ghế, sau đó vung nắm đấm vào vị trí bụng hắn ta.
- Á! Hự!
Tên lưu manh đau đớn ôm bụng ngã nhào ra đất, nước mắt nước mũi giàn giụa. Đúng lúc này Trần Uy đã đưa cảnh sát đến, hắn ta lập tức bị còng tay mang đi, mà bọn họ cũng bị mời đến cục cảnh sát để lấy lời khai.
Hành động của Tư Đình và Diệc Yên được coi là phòng vệ chính đáng nên rất nhanh bọn họ đã được thả ra, còn tên lưu manh kia đương nhiên phải chịu sự trừng phạt thích đáng.
Ba của Lục Anh cũng là cảnh sát gần khu vực này, nghe con gái gặp chuyện thì vội vàng chạy đến. Ông ấy rất cảm kích nhóm bạn, liên tục nói lời cảm ơn.
- Tên lưu manh này trước kia đã làm không ít chuyện xấu nhưng mãi không bị phát giác là do mọi người xung quanh sợ hắn trả thù, không ai dám báo cảnh sát cả. Nhờ các cháu mà hôm nay bọn chú mới bắt được hắn, thêm nữa Tiểu Anh cũng được an toàn, thật sự cảm ơn các cháu.
Cả bọn không dám tranh công lao, khách khí vài câu rồi lễ phép chào ông trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661467/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.