Những lời nói vô tình của cô lúc nào cũng khiến hắn tức giận, nhưng hắn cũng không muốn đôi co tiếp nữa. Im lặng vài giây, hắn nghiêm giọng nói:
- Giờ thì theo anh xuống xe cùng đến bệnh viện nào, không được phép từ chối.
Diệc Yên ôm đầu gào khóc trong lòng, giờ thì cô có mà chạy đằng trời. Tính Tư Đình rất kiên quyết, chuyện hắn đã muốn làm thì nhất định phải thực hiện bằng được, cho dù cô có sử dụng đủ loại âm mưu quỷ kế gì thì cũng không có tác dụng.
...
Bởi vì trong bệnh viện có người quen làm việc nên rất nhanh Diệc Yên đã được bọn họ "chiếu cố" một cách chu toàn, từ chụp X-Quang đến cộng hưởng từ,… chỉ để xem cô có chỗ nào bị gãy xương hay tụ máu không.
Suốt quá trình Diệc Yên bị nhân viên y tế xoay vòng vòng, chờ đợi hết chụp cái này rồi chụp cái nọ, cho dù cô không bị bệnh thì cũng bởi vì chuyện này mà mệt mỏi muốn rã rời.
Đó chính là lí do mà Diệc Yên rất ghét khi nghe đến hai từ bệnh viện.
Sau khi nắm trong tay kết quả thì Tư Đình mới thở phào nhẹ nhõm. May mắn không có bị gì, chủ yếu là vết thương ngoài da cần được bôi thuốc mà thôi.
Diệc Yên ngồi lệch người trên ghế chờ, cả gương mặt in rõ hàng chữ "Tôi đã từng là nạn nhân của Trịnh Tư Đình".
Trên đường lái ô tô về hắn luôn im lặng không nói lời nào, tính cô thì vô tư nên sự chú ý đều tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661465/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.