Trường đã tan học được một lúc, khi dưới sân đã vãn dần bóng người thì ở một góc kín đáo bên ngoài lại xuất hiện nhóm nữ sinh đang túm tụm làm gì đó.
Chị đại Phách Ly cùng vài nữ sinh hung hăng xô Thư Kỳ vào góc tường khiến lưng của cô ấy va mạnh thành tiếng. Hành động thô bạo của họ lập tức khiến cô ấy đau đớn nhăn mi, hốc mắt đỏ ửng đáng thương vô cùng.
- Các cậu định làm gì vậy?
Cô ấy yếu ớt chất vấn đám người, bên trong đôi mắt đen láy tràn đầy khó hiểu.
Rất tiếc Phách Ly không phải dạng người thương hoa tiếc ngọc, vừa nghe cô ấy hỏi liền xùy cười châm chọc.
- Mày còn dám ra vẻ đáng thương tội nghiệp đó với tao sao? Thư Kỳ à mày đừng tưởng những chuyện mày lén lút làm sau lưng sẽ không bị tao phát hiện!
Thư Kỳ hơi chột dạ nhưng vẫn cắn răng không thừa nhận:
- Ý của cậu là sao? Tôi thật sự không hiểu cậu đang nói gì cả. Có phải đã có hiểu lầm gì rồi không?
Cô ấy càng chối lại càng khiến Phách Ly tức giận. Cô ta tiến tới bóp chặt cằm Thư Kỳ, thô bạo nâng mặt cô ấy lên để hai người đối diện với nhau, bên trong đôi mắt tựa như có ngọn lửa đang bùng cháy.
- Bớt tỏ vẻ bạch liên hoa đi! Tao đã biết chuyện mày viết thư hẹn gặp con nhỏ ngu ngốc kia ra sau trường rồi lén đẩy nó xuống hồ bơi rồi! Mày biết chắc chắn con nhỏ đó sẽ đoán người đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661448/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.