Thư Kỳ thích thầm Tư Đình từ lâu, lần đầu tiên nhìn thấy hắn cô ta đã đắm chìm vào bể tình không lối thoát.
Trước khi lên cấp ba cô ta cũng được coi là mẫu con gái lý tưởng trong lòng đám nam sinh, điều này khiến cô ta vô cùng tự tin vào mị lực và khả năng thả thính của mình.
Thế nhưng chút bản sự đó của Thư Kỳ lại chẳng hề có tác dụng với Tư Đình, cho dù cô ta có vô tình hay hữu ý đến gần hắn thì đều bị hắn lạnh lùng né tránh.
Nếu như Tư Đình đều đối xử với những người con gái khác phũ phàng như cách mà hắn đối xử với cô ta thì cô ta còn có hi vọng. Ấy thế mà bên cạnh hắn lại tồn tại một ngoại lệ.
Đó chính là Lâm Diệc Yên.
Mọi người đều nói Diệc Yên và Tư Đình là thanh mai trúc mã, không chỉ từ nhỏ lớn lên cùng nhau mà gia đình hai bên đều rất thân thiết hòa thuận. Có lời đồn đại rằng hai người đang lén lút yêu nhau.
Thư Kỳ biết lời này không đáng tin nhưng cô ta vẫn không nhịn được mà thăm dò thực hư. Khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười dịu dàng hiếm có của Tư Đình nở rộ trên môi, Thư Kỳ sững sờ.
Nụ cười đó mới đẹp đẽ làm sao, tựa như vầng thái dương nhu hòa bao bọc lấy trái tim bé nhỏ của cô ta. Nhưng người đang đứng trước mặt của hắn không phải cô ta mà là Diệc Yên, khung cảnh tuyệt vời ấy hiện lên tất cả đều dành cho Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661445/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.