Dịch: Phi Phi/ Beta: Kei
“Vị này chắc là sư gia của Phùng gia rồi, ngưỡng mộ đã lâu”.
Tùy Ý khẽ gật đầu với lão ta, cười nhẹ: “Ta là người Phùng Đông gia* phái tới giúp đỡ các người. Phùng Đông gia đã dặn dò có một lời phải đích thân nói riêng cho Hoàng Đại đương gia, phiền sư gia tránh đi một lát.
* 东家 Đông gia: chỉ người đứng đầu, ông chủ, chủ nhân.
Phùng gia sư gia nhướng đôi mắt hí, nghe thấy lời này bèn mở trừng mắt thêm một chút, giống như còn chuột bị ném vào một bầy mèo, toàn thân đều bày ra tư thế cảnh giác.
Hoàng Quý Dung đứng bên cạnh nghe thấy câu chuyện rơi xuống đầu mình, sắc mặt càng thêm thận trọng: “Nếu là người Phùng Đông gia phái tới thì thủ ấn đâu?”.
“Đừng nghe hắn nói bậy!”. Phùng gia sư gia không thể không đứng chặn trước người Hoàng Quý Dung: “Đông gia không hề đề cập đến chuyện này trong thư, ngược lại là…”.
“Người này đã có bản lĩnh tìm đến đây thì nhất định đã nắm được tình báo gì đó, rất có khả năng hắn chính là kẻ bắt lão Lý!”.
Đúng lúc này, một trong số những tên lính đang đứng quan sát xung quanh đột nhiên lên tiếng: “Thế tử… Đại đương gia, hắn… hắn là Thế tử phủ Tĩnh Quốc công!”.
Dường như đã bị câu nói này thức tỉnh, đám người lập tức rối loạn mang theo ánh mắt e dè kiêng kị lẫn địch ý phóng về phía thiếu niên, ký ức cũng dần quay lại sau khoảnh khắc kích động:
“Ta nhớ ra rồi, vụ cướp xe ngựa của Lục gia lần trước cũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vi-phu/1025548/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.