Khi bị Ôn Lễ Hành dẫn đi, tôi lại chuẩn bị bị mắng nữa.
Tuy nhiên ngoài dự đoán, anh không nói gì cả, chỉ bảo tôi ăn no rồi quay lại làm việc với anh.
"Mặc dù hiện tại chúng ta bị mắc kẹt ở đây, nhưng dù điều kiện có tệ đến đâu, cũng phải cố gắng tạo ra một môi trường làm việc hiểu không, trợ lý Ninh?"
Tôi nhìn căn phòng tổng thống sang trọng, rồi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Ôn Lễ Hành, ngập ngừng gật đầu: "Ồ."
"Tôi đã thêm một số yêu cầu mới cho vụ án này, cô sửa lại hợp đồng một chút."
"Được."
Tôi nhìn mấy yêu cầu mới mà anh đưa ra, lưỡng lự: "Ông chủ, chúng ta tăng giá cao như vậy, khách hàng có tức giận không?"
"Hợp tác là hai bên tự nguyện, nếu anh ta không vui thì có thể tìm người khác. Nhưng vụ kiện này khó khăn như vậy, ngoại trừ tôi ra thì không ai có thể giúp anh ta kiện."
"......" Thật tự tin.
"Trợ lý Ninh, cô phải nhớ kỹ, khi thực lực của cô đủ mạnh mẽ, thế giới sẽ nhân nhượng cô."
"……Ồ."
"Khi cô yếu đuối, sự im lặng của cô chính là đờ đẫn, sự thờ ơ của cô chính là hèn nhát, sự thân thiện và dễ gần của cô chính là nịnh bợ --"
"Ông chủ, tôi biết rồi!"
"Chậc. Tính khí thất thường của cô chính là EQ thấp."
"……"
Phòng tổng thống có cung cấp dịch vụ suối nước nóng miễn phí.
Ôn Lễ Hành nói không nên lãng phí, bảo tôi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-va-tra-xanh/3601220/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.