Tác giả: Lật Diên
Edit: Tiếu | phongvulacha.wp.com“Vừa rồi……”
Hai người ngồi hàng ghế trước hơi nghiêng về phía sau, tựa như vô cùng nhàm chán muốn nghe lén bọn họ nói chuyện. Phó Dư Hàn nói hai chữ chợt dừng lại, không kiên nhẫn liếc mắt nhìn lên: “Hai cậu rảnh rỗi lắm phải không?”
Phương Giai Viễn một phát chụp lấy Tôn Văn Thụy, khiến cậu ta có chút bất mãn, liếc mắt nhìn Văn Dục, bĩu môi, xoay trở về.
Phó Dư Hàn không tiếp tục tìm hiểu xem đối phương hành động như vậy là có ý gì.
Sự chú ý của cậu vẫn còn đặt trên mắt cá chân đang bị sưng lên của Văn Dục, cau mày hỏi: “Vừa rồi ở bên ngoài chưa sưng phải không?”
Văn Dục ừ một tiếng, đầu ngón tay phải mảnh khảnh xoay xoay bút, tay trái tự nhiên kéo ống quần xuống, che lại băng gạc quấn quanh mắt cá chân, cười cười: “Không có việc gì, đừng động.”
Phó Dư Hàn giữ chặt cánh tay hắn, cưỡng ép người xoay lại.
Đại đa số thời điểm, gương mặt Phó Dư Hàn chỉ có hai loại biểu cảm: Khó chịu và không có cảm xúc. Nhưng giờ khắc này, cậu nhìn Văn Dục, biểu cảm giữa hai người bọn họ, tựa như âm thầm mang theo sự cố chấp nào đó.
Văn Dục nhìn chằm chằm cậu, đột nhiên bật cười: “Cậu vẫn luôn như vậy sao?”
“Cái gì?”
“Tôi nhớ rõ vào lần sinh nhật Dương Phàm năm ngoái.” Văn Dục dường như nghĩ đến chuyện gì vô cùng vui vẻ, “Chúng tôi tính toán đi tăng hai đến KTV hát, kết quả Dương Phàm nói rằng đã hẹn với cậu, phải đi gặp cậu…… Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-va-ke-tu-tren-troi-roi-xuong-he/399492/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.