Sau khi các thiếu niên đã ăn gần hết, chế độ trò chuyện liền được được bật lên.
"Tiểu Thiên, em đến Hạ Môn khi nào?" Là anh cả, Trần Tử Hằng đương nhiên bắt đầu tìm đề tài.
"Em... đến sáng hôm qua." Lăng Đồng Thiên cẩn thận suy nghĩ vài giây, nghiêm túc trả lời.
Hà Thu Dao hỏi tiếp, "Tiểu Thiên, em đã ở đâu trong ba năm qua?"
Lăng Đồng Thiên: "Em cùng với bố mẹ ở Bắc Kinh."
Kể từ khi rời đi vào đêm đó ba năm trước, Lăng Đồng Thiên đã đến Bắc Kinh với cha mẹ của mình. Anh là người Phúc Kiến chính hiệu, nhưng bố mẹ anh lại làm việc ở Bắc Kinh, nên sau khi rời công ty, anh phải sống cùng bố mẹ ở Bắc Kinh.
"Anh Tiểu Thiên, một người miền nam lại tới Bắc Kinh, anh có không quen không?" Đường Đường ló đầu ra, đôi mắt chớp chớp nhìn với Lăng Đồng Thiên.
"Chắc chắn là được. Lúc đầu, anh thực sự không quen với thức ăn với thời tiết ở miền Bắc, nhưng sau đó dần dần thích ứng được." Lăng Đồng Thiên kiên nhẫn trả lời câu hỏi của em trai.
Một nhóm người lần lượt trò chuyện dưới ống kính. Mặc dù hầu hết các chủ đề đều xoay quanh Lăng Đồng Thiên, nhưng không thể nói điều gì kín đáo hơn trước ống kính.
"Được, được, được, đêm nay đến đây thôi, giờ cũng không còn sớm quá, chúng ta cũng nên về nghỉ ngơi đi, tạm biệt."
Dưới sự tấn công của đám thiếu niên làm nũng cùng đe dọa cả mềm lẫn cứng, cuối cùng anh em camera cũng sẵn sàng hạ camera xuống. Các nhân viên cũng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tu-tren-troi-roi-xuong/218342/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.