Không thích hợp, tuyệt đối không thích hợp. Trần Duy Mặc ngồi trong phòng làm việc nhìn từng đứa từng đứa học sinh tới tìm anh hỏi han đủ loại vấn đề học hành, nghĩ rằng có điều gì đó kỳ quặc. Lẽ ra với một thầy giáo lịch sử nho nhỏ như anh, nhiều nhất cũng chỉ hỏi về vấn đề lịch sử, đâu liên quan gì tới chuyện thi lên đại học gì đó. Hơn nữa, phải chờ tới học kỳ sau mới bắt đầu chính thức cần quan tâm tới việc này, sao mấy học sinh này có nhiều câu hỏi cần anh giải đáp như vậy? Với lại, ặc, toàn là câu hỏi vô nghĩa vớ vẩn. Mới đầu còn không sao, tới giờ học sinh còn trực tiếp hỏi anh cách đọc các chữ lạ, cho dù không tra được từ điển cũng phải đi hỏi thầy giáo ngữ văn chứ, sao lại hỏi anh?
Sắp tới giờ học, Trần Duy Mặc mau chóng thu xếp ổn, chuẩn bị tới phòng học. Ngay lúc anh vừa định ra ngoài, chợt nghe ngoài cửa có tiếng cán bộ lớp mình ríu rít, loáng thoáng có “tuyên truyền”, “Tích Thời” gì đó. Lúc này anh mới hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Từ trước đến nay Trần Duy Mặc sẽ không để mình chịu thiệt, càng không có khả năng để chính học sinh của mình xếp đặt. Vì thế, khi tan học, anh gọi Chung Linh Dục vào phòng làm việc.
“Thầy, thầy tìm em ạ?” Thanh âm thanh thúy của cô bé vang lên, thoạt nhìn tâm trạng vô cùng tốt.
“Ừ.” Hiếm thấy Trần Duy Mặc nhíu mày thật chặt, nặng nề thở dài một hơi.
Cô bé này cũng không còn khờ dại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-truc-ma/559587/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.