5.
Tôn Duyệt nhanh chóng cho cậu ta một ánh mắt xem thường.
Tôi liếc nhìn hộp quà, trông nó rất quen mắt, nó giống như chiếc hộp đựng thắt lưng mà tôi đã tặng cho Tằng Phàm vào mấy hôm trước.
Lúc ấy tôi chỉ nghĩ đến cảm nhận của anh ta, sợ anh ta có gánh nặng tâm lý nên tôi đã vứt chiếc hộp Hermes đi, sau đó để thắt lưng vào chiếc hộp rẻ tiền mà tôi đã mua.
Không ngờ anh ta cũng biết mượn hoa để dâng Phật thật, có lẽ là vì cảm thấy hoa văn của chiếc hộp đó đẹp.
“Nếu cậu không muốn thì có thể vứt đi mà, người sống còn có thể bị ngạt bởi nước tiểu hay sao?”
Từ lâu Tôn Duyệt đã không hài lòng với việc Hoàng Vi Vi ngày nào cũng khoe khoang sự giàu có ở trước mặt bọn tôi, vì vậy cô ấy đã rất kiềm chế không nói lời châm chọc.
Da mặt Hoàng Vi Vi suýt chút nữa đã không chịu đựng được, rồi đột nhiên đắc thắng nhìn tôi và nói: “Mình không muốn làm tổn thương đến người khác, hơn nữa chúng ta đều là bạn học cả mà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.”
Tôi có thể nghe được hàm ý trong lời nói của cậu ta đang khiêu khích tôi.
Tôi mỉm cười với cậu ta và nhẹ giọng nói: “Ờ, cậu thật sự rất tốt bụng.”
Tra nam với tiện nữ, quả là một cặp trời sinh!
Hoàng Vi Vi đứng dậy, ánh mắt càng thêm đắc ý: “Cậu thật sự nghĩ như vậy ư?”
Tôi gật đầu: “Đúng thế, mình chúc các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tot-nhat/2863465/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.