13.
Tôi không thích nghe những lời này, cậu ta nói tôi vô liêm sỉ là sao?
Tôi nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cậu ta, trừng mắt nhìn lại: “Nói rõ ràng đi, mắc mớ gì nói tôi vô liêm sỉ hả?”
Cậu ta giãy giụa mấy lần cũng không thoát ra được.
Đùa à, kinh nghiệm 8 năm vật lộn của tôi không phải dạng vừa đâu.
“Tô Uyển, buông ra, cậu làm mình đau quá!”
“Ha, tôi không phải là Tằng Phàm, cũng không biết thương hương tiếc ngọc là như thế nào, huống chi cậu lại có lời lẽ làm tổn thương tôi trước, nói cho rõ ràng tôi sẽ buông tay ra.”
Ba người còn lại thì trợn mắt há mồm, chắc là bị tôi dọa rồi. Lúc này, không có ai dám đứng ra nói thay cậu ta.
“Cậu, cậu chia tay với Tằng Phàm mới có mấy ngày thì liền bám víu Cố Thần? Chuyện của hai người đã truyền khắp khoa rồi, bọn mình đều tận mắt chứng kiến, là do cậu mặt dày rù quến anh ấy.”
Rù quến?
Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi.
Cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ lúc Cố nhị cởi truồng chạy loanh quanh trong đại viện, có đánh chết tôi cũng không thích anh ấy.
Tôi tức tới mức bật cười: “Hoàng Vi Vi, cậu tốt bụng đến nỗi thay Cố Thần nói chuyện luôn hả?”
Mặt cậu ta lập tức đỏ lên, ấp a ấp úng: “Đó, đó là do mình không quen nhìn cậu như vậy.”
“Nói đến vô liêm sỉ, tôi so với cậu chả là gì cả! Còn cậu, biết Tằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tot-nhat/2863461/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.