Kể từ khi gặp lại Vệ Quốc ở cửa khu nhà, và biết anh ở cùng tầng vớimình, mỗi lần ra vào cửa cô đều thấp tha thấp thỏm, sợ gặp lại TrịnhĐông Lăng, nhưng rốt cuộc là sợ cái gì cô cũng không rõ hẳn, theo lí mànói cô cũng chẳng làm chuyện gì trái với lương tâm, hay nói cách khácTrịnh Đông Lăng cũng chẳng nắm được chứng cứ gì bất lợi cho cô, cô không phải sợ con sư tử Hà Đông Trịnh Đông Lăng gầm rú, nhưng cô lại thấpthỏm, sợ rơi vào thế khó xử, cho dù Trịnh Đông Lăng có chứng cứ haykhông thì chỉ cần cô ta ở trong nhà chửi đổng, chí ít cũng sẽ có một nửa số người trong khu nhà cho rằng, cô với Vệ Quốc có gì đó.
Điềucô sợ nhất chính là Chỉ Thanh sẽ tin vào sự vu khống của Trịnh ĐôngLăng, nhìn dáng vẻ của anh tối hôm đó, nếu anh cho rằng cô với Vệ Quốccó gì thì chắc chắn sẽ không tha cho hai người…
Nhưng cô chẳnggặp Trịnh Đông Lăng bao giờ, càng không nghe thấy tiếng gầm rú của consư tử Hà Đông đó. Việc này khiến cô rất tò mò, lẽ nào Vệ Quốc đã ly hôn, một mình ở đây? Nhưng đây là nhà uyên ương, giáo viên độc thân chắckhông thể được phân đến đây ở.
Một hôm, cô gặp Vệ Quốc và contrai anh ở bên ngoài khu nhà, hôm đó cô từ trường về, trên đường tiệnthể qua chợ, mua túi lớn túi nhỏ rau củ quả, mắc vào ghi đông xe đạp,đạp về đến trước khu nhà, cô xuống xe, đang thầm than mua nhiều quákhông thể mang lên nhà một lần thì nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559238/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.