Con gái mời lại lần nữa, rất nhiệt tình nên khó mà từ chối, Sầm Kim đành phải hát một đoạn, giọng điệu hơi cao, có chỗ suýt thì không lên được,nhưng vẫn được con gái khen ngợi hết lời:
- Mẹ, mẹ hát hay thật! Con không biết giọng mẹ lại hay thế đâu!
Nhưng đến khi cô muốn hỏi thêm thông tin về người đã viết bản nhạc đó thìtiếng điện thoại của con gái đã vang lên không đúng lúc, cô đành phảilui ra.
Sau khi trở về phòng ngủ của mình, bên tai cô vẫn cònvọng lại bài hát Chỉ có thể nhớ lại ngày xưa, lúc là tiếng đàn của congái, lúc lại là tiếng hát giọng con trai, nhưng cô không biết người contrai đó là ai, hình như là Vệ Quốc, lại giống như Victor.
Bàihát này khiến cô nhớ tới chuyện cũ se sắt lòng của mình, cô luôn nétránh nó, nhưng hôm nay cô không thể không nhớ lại nó, bởi vì cô có mộtlinh cảm chẳng lành, trực tiếp liên quan đến những chuyện ngày xưa.
Năm xưa, sau khi kết hôn với Chỉ Thanh, cô đã nộp đơn xin cấp nhà chotrường đại học G. Theo quy định của trường Đại học G, cả chồng và vợ đều ở thành phố này (bao gồm cả ngoại ô) thì chỉ cần đơn vị có chứng nhậnlà người kia chưa được phân nhà ở đơn vị đó thì đại học G sẽ phân chomột phòng ở khu nhà uyên ương, tất nhiên còn có yêu cầu cụ thể về lýlịch, tuổi nghề ở đó, rất chi tiết, rất vụn vặt.
Nói một cáchđơn giản, nếu đơn vị của Chỉ Thanh có giấy chứng nhận chứng minh vợchồng Chỉ Thanh chưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559237/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.