Trong ánh chiều hôm, hai người im lặng đứng với nhau, Vệ Quốc hỏi:
- Giờ em thế nào?
- Cái gì thế nào?
- Lấy chồng chưa? Có bạn trai chưa?
Cô mỉm cười:
- Anh lo mấy chuyện đó của em làm gì?
- Tiện thì hỏi.
- Anh không bí mật theo dõi, quay phim em chứ?
Anh không trả lời.
Cô cảm thấy câu nói này của mình có phần gây tổn thương cho anh, để bù đắp lại, cô chủ động báo cáo:
- Em vẫn chưa lấy chồng, cũng chưa có bạn trai.
Anh do dự giây lát, nói nhỏ:
- Hi vọng không phải là vì anh… đã ảnh hưởng đến em.
- Anh cũng đánh giá mình quá cao đấy?
Nét mặt anh đầy vẻ ngượng ngập.
Cô lại thấy câu nói này của mình có phần gây tổn thương, để bù đắp cô chủ động báo cáo tiếp:
- Em không định lấy chồng trong nước, em đang học thêm tiếng Anh, chuẩn bị ra nước ngoài du học.
- Vậy thì tốt, chúc em sớm được đi du học.
- Còn anh? Giờ anh thế nào?
- Anh? Vẫn thế.
Cô biết “vẫn thế” của anh có nghĩa rằng vẫn là chồng của Trịnh Đông Lăng, đột nhiên mất cả hứng.
Lại một hồi im lặng nữa, dường như cả hai đều đã nhận thức được nên nói lời “tạm biệt” nhưng chẳng ai nói ra.
Cô cười nói:
- Chúng ta cứ đứng như vậy ở đây, anh không sợ vợ anh nhìn thấy sao?
Anh không trả lời, chỉ nhếch mép cười.
Cô cười nói:
- Bạn cùng phòng em từng giúp em điều tra về anh, kết quả đã phát hiện ra anh nổi tiếng lẫy lừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559230/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.