Sầm Kim bảo bố:
- Mẹ nói mẹ sẽ không tìm bố dượng cho con, mẹ nói mẹ có mình con là đủ rồi.
Bố nói:
- Bố cũng vậy. Nếu con ở bên bố, ngày ngày đối với bố giống như thiênđường vậy. Cho dù con không thể ngày ngày ở bên bố, nhưng con có thể đến thăm bố, ở với bố mấy hôm, bố cũng mãn nguyện rồi, cũng như được ở trên thiên đường.
Cô mạnh dạn nói:
- Thực ra lần này mẹ cũng tới, mẹ đang đợi con ở huyện.
Bố nửa sợ hãi nửa vui mừng mắt mở to nói:
- Mẹ con… mẹ con đang ở huyện?
- Vâng.
- Tại sao mẹ con không đến đây? Có phải chê bố là… phẩn tử loại bốn không?
- Không phải, mẹ nói bố là… chồng của người khác, cả nhà bố vui vẻ hạnhphúc, mẹ đến đây với danh nghĩa gì? Sợ mọi người sẽ gọi mẹ là… kẻ pháhoại.
- Mẹ con nói thế thật à? Chẳng phải từ lâu bố đã bảo với mẹ là bố tuyệt đối sẽ không sống cùng với Phan Tú Chi sao?
- Bố đã nói như vậy? Hình như mẹ không biết.
- Không phải mẹ con không biết, mà là không tin. Dù cứ cho bố với Phan Tú Chi là vợ chồng về mặt pháp luật, nhưng bố và cô ta không phải vậy… Bốchưa từng đăng ký kết hôn với Phan Tú Chi… Phan Tú Chi cũng không muốnlàm vợ bố, cô ta đã có người rồi, là bí thư xã, nhưng bí thư xã đã cóvợ, người ta sẽ không ly hôn với người vợ đã kết tóc se duyên, chỉ làngầm tốt với cô ta thôi, việc này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559218/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.