Mất đi người anh yêu nhất trên thế giới này, 
mất đi người yêu anh nhất trên thế giới này. 
trans: Yu Yin 
Khi nghe điện thoại giọng Lục Tuấn Tự vẫn chưa hết kinh ngạc, anh không ngờ Kỳ Mộ lại chịu chủ động liên lạc với mình. 
“Tiểu Mộ?” 
Kỳ Mộ nhướng mày, hừ một tiếng, “Là em, đáng kinh hãi đến vậy à?” 
… 
“Tiểu Mộ, anh… Em có chuyện gì sao?” Hiển nhiên Lục Tuấn Tự không nghĩ Kỳ Mộ sẽ gọi cho mình, ngơ ngơ ngẩn ngẩn không hoàn hồn lại được. 
“Không có việc thì không được gọi cho anh à?” Kỳ Mộ cố ý xuyên tạc. 
“… Tiểu Mộ, em biết anh không có ý đó mà!” 
Phản ứng của anh làm tâm lý Kỳ Mộ thấy dễ chịu, nhưng lại lười nói nhiều với anh, “Lục Tuấn Tự, chừng nào anh rảnh? Cuối tuần này được không?” 
“Cuối tuần này, có lẽ không phải tăng ca, Tiểu Mộ, em muốn…?” 
Kỳ Mộ ngắt lời Lục Tuấn Tự không nể mặt chút nào, “Em muốn về nhà một chuyến.” 
“Thật sao? Em về hả?” Lục Tuấn Tự mừng rỡ cao giọng. 
“Em chỉ ghé về thôi, dù sao mấy chuyện đổ bể giữa chúng ta cũng phải nói rõ ràng có đúng không.” Kỳ Mộ thì bình tĩnh hơn nhiều, nhưng lời cậu nói lại khiến Lục Tuấn Tự hoảng loạn. 
Chuyện đổ bể… Nói rõ ràng… Nghe không lành chút nào. 
“Tiểu Mộ, anh… anh lên xem weibo em rồi.” Lục Tuấn Tự quyết định tự thú tội trước, “Xin lỗi, anh chỉ mong tự đánh chết mình được, gạt em, còn làm em đau lòng như vậy, anh…” 
Kỳ Mộ lại ngắt lời anh, “Lục Tuấn Tự, bây giờ em không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-roi-se-thanh-doi/559341/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.