Hôm sau Kỳ Mộ dậy rất sớm. Điện thoại có tin nhắn mới, “Tiểu Mộ, ngủ ngon không, nhớ phải ăn sáng.”
Bĩu môi, lẽ ra định không thèm để ý anh, nhưng đêm qua ai đấy mới than vãn công việc rắc rối mệt mỏi. Rốt cuộc cũng không nhịn được, hồi am “Anh cũng vậy.”
Không đến nửa phút đã có tin mới, “Ừ. Nhất định anh sẽ nghe lời em >3<”
Kệ anh chứ!
Kỳ Mộ ném điện thoại lên giường, bám bên khung cửa sổ nhìn dòng người và xe cộ không ngừng luân chuyển, cảm giác hoàn toàn khác thành phố S, sự lạ lẫm kì diệu khiến cậu thấy vừa tươi mới vừa thú vị.
Mỗi thành phố đều có ý vị riêng của nó, khí chất độc nhất vô nhị của nơi này vẫn luôn khiến Kỳ Mộ say mê.
.
Xuống lầu ăn điểm tâm, mới hơn 8 giờ, Có lẽ giờ này Mạt Bảo vẫn còn ngủ.
Đang chán nên Kỳ Mộ mở laptop. Cập nhật tin tức mới rồi vào QQ.
Nick QQ ngàn năm không đụng tới của cậu không có nhiều bạn bè lắm. Nhưng lại đang kêu tinh tinh không ngừng.
Mở lên, nội dung nhảy ra lagm cậu giật cả mình.
Tô mỹ nhân: Tôi muốn chết… !!!
…
Kỳ Mộ vô thức đánh chữ hỏi thăm.
Kỳ gia thiếu gia: Cô sao vậy?
Cô nương 2: Í! Nam-tử-hán của hội mình kìa! Bắt lại!
Kỳ gia thiếu gia: …
Cô nương 4: Ngao ngao vây xem giai nhà!
Cô nương 1: Cậu đừng để ý ả, bệnh thần kinh tái phát ấy mà.
Kỳ Mộ cảm thấy mình không nên nói gì thì hơn.
Tô mỹ nhân: Bây giờ có giai cũng không giúp được gì tui đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-roi-se-thanh-doi/559335/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.