Trước khi lên máy bay, tôi đã gọi điện thoại cho Hứa Hiểu Thần. Cậu rất vui vẻ, nói một tràng không dứt.
Khi tôi xuống máy bay thì đã là nửa đêm, trong sân bay không có nhiều người.
Vị trí của sân bay tương đối xa. Tôi đi theo dòng người thưa thớt ra khỏi sảnh, định ra ngoài bắt taxi.
Vừa bước ra khỏi sảnh, tôi đã nhìn thấy một bóng dáng gầy gò đứng cách đó không xa, người đó mặc đồng phục học sinh, mặt hơi đỏ.
Tôi vội kéo vali chạy về phía cậu, cậu cũng bước nhanh về phía tôi.
"Em đến lâu chưa? Tại sao lại đứng bên ngoài? Có lạnh không?" Tôi nắm lấy tay cậu, đầu ngón tay lạnh ngắt.
Cậu mỉm cười: "Em vừa đến, không lạnh đâu."
"Em... Ngày mai không đi học à?"
"Em đã xin nghỉ một ngày, chị về giữa đêm, em lo lắng cho chị."
Tôi cảm thấy trong lòng ấm áp: "Ngốc ạ, có gì phải lo lắng chứ?"
Cậu nói: "Buổi tối trở về không an toàn. Hồi trước em thấy một số tin xấu trên mạng, con gái đi xe một mình vào ban đêm rất nguy hiểm..."
Cậu nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, hỏi: "Chị có lạnh không? Thành phố A lạnh hơn Lyon nhiều. Mấy ngày nay lại còn giảm nhiệt độ, càng lạnh hơn." Từ trong túi áo đồng phục rộng thùng thình, cậu lấy ra một đôi găng tay, đeo vào tay tôi: "Đây là găng tay em mua cho chị, đã giặt sạch rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-qua-dinh-nguoi/3652782/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.