Bản thân tôi cũng không thể nói rõ mối quan hệ giữa tôi và Hứa Hiểu Thần rốt cuộc là gì, mỗi lần cậu muốn bày tỏ tình cảm với tôi, tôi sẽ chuyển sang chủ đề khác.
Tôi cũng không biết tại sao mình lại không thẳng thừng từ chối cậu, có lẽ tôi đã quá ích kỷ, ích kỷ đến mức không muốn buông bỏ người đối xử tốt với mình như vậy.
Đến khi cậu học lớp 12, tôi học năm cuối đại học, tôi đã nói với cậu: "Nếu em có thể đỗ vào một trong mười trường đại học đứng đầu cả nước, chị sẽ ở bên em."
Lúc đó, biểu cảm của cậu rất phức tạp, nhưng vẫn gật đầu.
Sau đó, đã lâu rồi cậu không đến thăm tôi nữa.
Số lần cậu về nhà cũng dần dần ít đi, nhưng tôi biết, cậu đang rất chăm chỉ.
Cậu vốn là một đứa trẻ rất siêng năng, cộng thêm sự khuyến khích của tôi, cậu càng trở nên chăm chỉ hơn.
Trong học kỳ đầu của năm cuối, tôi tìm được một cơ hội thực tập ở Pháp.
Làm việc tại một ngân hàng, thời gian là ba tháng.
Tôi làm việc theo quy trình, mỗi ngày gặp gỡ những người khác nhau, làm những việc nhàm chán giống nhau.
Tôi rất ít khi xem WeChat, nhưng một ngày nọ, khi tôi mở WeChat, tôi thấy có hơn mười tin nhắn chưa đọc, người gửi là Hứa Tiểu Trư.
Tin nhắn đầu tiên là vào ngày 21 tháng 12, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-qua-dinh-nguoi/3652781/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.