Khương Ninh tuy đụng phải vách tường ở chỗ Yến Nhất Tạ, nhưng cũng không bận tâm.
Cô vội vàng chạy đến trường, suýt thì quên mất lớp mình ở tầng nào, hỏi hai bạn trong lớp và được chỉ đường nên cô đã mặc kệ tiếng chuông chạy vào lớp 8-3.
Cảm giác được sống lại thật tuyệt, hết thảy đều có cơ hội làm lại.
Khương Ninh tâm trạng vô cùng vui vẻ, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, không có sự phản nghịch và thù địch của kiếp trước.
Đến nỗi cô giáo trên bục giảng và học sinh lớp ba bên dưới nhìn cô, hồi lâu rồi cũng không tỉnh lại.
“… Khương Ninh?” Lan Trân Trân không dám tin vẫy tay với cô.
Khương Ninh vội vàng chạy đến chỗ trống bên cạnh Lan Trân Trân với chiếc cặp đeo trên lưng, may mà cô còn nhớ Lan Trân Trân là bạn học thời trung học cơ sở của cô.
“Cậu giống như biến thành người khác vậy!” Ánh mắt Lan Trân Trân không giấu được vẻ ngạc nhiên, cô cứ nhìn trái nhìn phải cô.
Các bạn nam trong lớp cũng thường xuyên trố mắt nhìn qua.
“Tớ vừa cắt tóc.” Khương Ninh thì thào khi lấy sách giáo khoa từ trong cặp ra.
Cô ấy cũng cảm thấy dễ chịu hơn khi thể hiện vẻ ngoài tươi tắn và mới mẻ của mình.
Tuy nhiên, ở kiếp trước, khi cô còn là một cô gái trẻ với phong cách Punk và luôn vẽ mặt mình xấu đến mức người không ra người quỷ không ra quỷ
Khương Ninh bây giờ mới mười bốn tuổi, nét mặt còn mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-phan-dien-om-yeu-bi-toi-hon-den-chet-lang/2542483/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.