Toàn bộ khoảng sân vắng lặng và yên tĩnh nhanh chóng được thắp sáng bởi ánh sáng của đom đóm.
Khi Khương Ninh ôm cặp sách chạy đến trước mặt Yến Nhất Tạ, cặp sách đã hoàn toàn trống không, đom đóm chậm rãi bay ra giống như những tia sáng rải rác trong không trung, lướt qua mặt cô từ dưới lên trên, chiếu sáng khuôn mặt của cô.
“Nhìn kìa!” Khương Ninh kích động nhìn lên.
Yến Nhất Tạ nhìn cô ấy.
Ánh huỳnh quang phản chiếu trong mắt cô, giống như một biển sao trong tầm với.
Khương Ninh vừa mới chạy đến nên khuôn mặt đỏ bừng, lúc này nhịn không được thở sâu một hơi.
Cô nhìn Yến Nhất Tạ.
Thiếu niên nhanh chóng rời mắt.
Yến Nhất Tạ dừng một chút, lại ngước mắt nhìn đom đóm bay khắp sân: “Cô lấy đâu ra mấy cái này vậy?”
Khương Ninh không có trả lời, ngược lại là cười kéo khóa cặp sách: "Trước đây cậu đã từng thấy chưa?"
Yến Nhất Tạ lạnh lùng nói: "Cái này thì có cái gì đáng ngạc nhiên? Tôi không phải đứa trẻ ba tuổi chưa từng nhìn thấy thế giới. Vào mùa hè, thường sẽ có đom đóm ở bên bờ sông và,"
Yến Nhất Tạ nhìn về phía đám đom đóm rất nhanh đã vòng qua tường viện, vòng qua cây cối bay đi, ngữ khí thản nhiên nói: "Không có gì đẹp mắt, chúng cũng sớm bay đi."
Khương Ninh sửng sờ một chút.
Yến Nhất Tạ không biết vì sao đột nhiên có vẻ mất hứng, xoay xe lăn đi vào biệt thự.
Khương Ninh sực tỉnh, nắm lấy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-phan-dien-om-yeu-bi-toi-hon-den-chet-lang/2542473/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.