Vì là cuối tuần, nhiều trẻ em ở Hồ Đồng không đi học mà chơi ở ngoài trời, quản gia sợ làm phiền Khương Ninh nên không trực tiếp đến nhà họ Khương,
Thay vào đó, ông tìm một học sinh lớp 3 của Hằng Sở để hỏi thăm.
Khi quay lại, quản gia nói với Yến Nhất Tạ: “Sáng nay tôi đã vào trong thành, Khương Ninh hình như bị cảm lạnh.”
Yến Nhất Tạ ở trong phòng không mở cửa,
Quản gia nói qua một ô cửa.
Tuy nhiên, sau khi ông cất lời,
Bên trong chỉ có sự im lặng,
Không có tiếng đáp lại, ngay cả tiếng lật sách cũng không có, như thể hắn không nghe thấy.
Quản gia không khỏi cao giọng, lập lại lời vừa rồi nói: “Cậu chủ, Khương Ninh bị cảm rồi! “
Ngay lập tức,
Lúc này trong phòng mới truyền ra giọng nói mất kiên nhẫn của yến nhất tạ: “Ông trở nên tọc mạch như vậy từ khi nào vậy?”
“Tuy cô ấy đã đùa quá trớn khiến cậu bị thương và nhiễm trùng, nhưng đứa trẻ này cũng bị cảm và sốt. Cô ấy phát sốt hẳn là khó chịu biết bao, tối hôm trước cậu còn đuổi cô ấy đi.”
Quản gia thở dài, khuyên nhủ: “Cậu đừng cãi nhau với cô ấy vì chuyện này nữa, mình gửi mấy giỏ hoa quả đến đi, hãy để cô ấy hồi phục càng sớm càng tốt, được chứ? “
Yến Nhất Tạ cả giận nói: “Ông dám, đừng tự ý quyết định.”
Hắn không giận Khương Ninh. Hắn biết cô làm vậy là ngoài ý muốn. Nhưng hắn thực sự sẽ không tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-phan-dien-om-yeu-bi-toi-hon-den-chet-lang/2542458/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.