Lên lầu hai, Khương Ninh giật mình.
Có cả một bức tường giá sách ở phía bên tay trái,
Đủ loại sách cùng đĩa CD chất đống, trước ghế sô pha là mặt tường hình chiếu đang tắt,
Chỉ có tiếng nền nhỏ của tuyết và củi đốt,
Không biết thiếu niên bị sao nữa
Bên ngoài rõ ràng là mùa hè, nhưng tầng hai của biệt thự lại có cảm giác như mùa đông lạnh giá,
Tối tăm và âm u.
Ngoại trừ mấy gian phòng khóa lại, những vách tường khác đều bị đả thông, và toàn bộ tầng hai đều là phòng của Yến Nhất Tạ.
Bàn làm việc bên trái ghế sofa vô cùng dài,
Đến hai hoặc ba mét,
Chất đầy đồ lặt vặt.
Dù hơi lộn xộn nhưng Khương Ninh vừa đi lên đã nhìn chằm chằm vào chiếc bàn gỗ đàn hương cực lớn này, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, khi còn bé cô đã mơ ước có được một chiếc bàn lớn như vậy.
Bởi vì trong nhà có nhiều người,
Cả Khương Nhu Nhu và Khương Phàm đều cần phòng,
Tuy rằng diện tích nhà họ Khương ở Hồ Đồng cũng không phải là nhỏ, nhưng căn phòng được phân cho mỗi đứa con không rộng lắm, và đơn giản là không có chỗ cho một chiếc bàn lớn như vậy.
Thiếu niên ngồi trên xe lăn, vô cảm bên cửa sổ,
Anh lạnh lùng nhìn cô.
Cửa sổ để mở,
Gió mùa hè bên ngoài không ngừng thổi vào, rèm cửa màu trắng tung bay sau lưng hắn.
Kẹo rải rác khắp người hắn.
Một bầu không khí như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-phan-dien-om-yeu-bi-toi-hon-den-chet-lang/2542456/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.