Hôm nay sau khi tan học, Tiêu Quý và Mễ Tu cùng đến bệnh viện thăm ba Mị Mị.
Nằm viện gần một tuần, bệnh tình của ba Mị Mị đã ổn định, đối với bệnh giãn phế quản, quan trọng nhất là phải hô hấp đều đặn và không thể mệt nhọc, bọn họ định ngày mai sẽ xuất viện, về nhà điều dưỡng tốt hơn, ở bệnh viện trong thời gian dài tinh thần cũng không tốt lắm.
Mễ Tu và Tiêu Quý vào phòng bệnh, thấy chỉ có Mị Mị ở đó, trên giường trống không, Tiêu Quý đem hoa quả mua tới đặt trên bàn, rồi hỏi: “Chú và dì đâu rồi?”
“Mẹ tớ đưa ba ra ngoài tản bộ, ở trong phòng bệnh mãi cũng khó chịu.” Mị Mị nhẹ giọng trả lời.
“Ừ, đi ra ngoài một chút cũng tốt, nhưng đừng ở lâu quá, bác sĩ không phải đã nói là đừng quá mệt nhọc sao.” Tiêu Quý nhắc nhở.
“Tớ biết, mẹ tớ sẽ đưa ba tớ về ngay thôi.” Mị Mị cười cười, còn nói: “Hôm nay chẳng phải cậu đi làm thêm ở 55 Tuan ư, sao lại tới đây?”
“Tới trưa mới qua, nhân lúc này qua đây thăm chú.” Tiêu Quý cười cười nói.
“Ừm, vậy Mễ Tu thì sao, hôm nay không có lớp à?”
“Tôi đưa cô ấy qua đây trước, lát nữa lại quay về trường đi học.” Mễ Tu nhìn Mị Mị, ánh mắt ôn hoà, nhẹ giọng nói.
“Hả, A Tu anh còn có lớp ư? Sao không nói với em, nếu biết anh còn đi học thì em đã không đòi anh đưa em qua đây.” Tiêu Quý nhìn về phía Mễ Tu, túm tay anh, nũng nịu nói.
“Không sao, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nha-toi/559405/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.