Tiểu Dữu Tử: “Anh trai Lê Sâm, làm sao em có thể để cho tiểu khả ái ở thế giới thật biết được chúng ta vừa mới pha nước sốt đây?”
Lê Sâm ôm cậu vào trong ngực hôn: "Yên tâm, các nàng đều là tài xế già cả rồi, nên học cách tự mình tìm trong vô dụng, mẹ già của chúng ta đã cố hết sức rồi. ”
Tiểu Dữu Tử: “Há há, ngại ngùng ~~”
Lê Sâm cười: "Hôm qua cũng không thấy em nhút nhát, còn rất chủ động..."
Tiểu Dữu Tử lập tức nhón chân che miệng Lê Sâm: "Nói gì đó! Sao lại nói ra ngoài chứ! Các nàng có thể nghe thấy thấy đó."
- ---------------------------------------------
Lê Sâm tắm cũng đã lâu, Tiểu Dữu Tử đợi ở trên giường liền nhắm mắt ngủ.
Trong giấc ngủ mơ mơ màng màng cảm giác được bên kia giường lớn lõm xuống, sau đó một mùi chanh chua chua ngọt ngọt vây quanh cậu, bưởi nhỏ ngửi ngửi, khóe miệng nhếch lên, ôm Lê Sâm cẩn thận, ngọt ngào chui vào trong ngực anh.
Tiểu Dữu Tử rõ ràng nhận ra thân thể Lê Sâm cứng đờ, muốn kéo tay cậu ra.
“Ừm……Buồn ngủ……Muốn ngủ, đừng nhục nhích.” Tiểu Dữu Tử ôm anh càng chặt hơn.
Lê Sâm tưởng mình đã đánh thức cậu, lập tức dừng lại.
Tiểu Dữu Tử lúc này mới vừa lòng tiếp tục ngủ.
Lúc này Tiểu Dữu Tử mới hài lòng tiếp tục ngủ. Đồng hồ trên tường tích tắc, không biết qua bao lâu, đợi hơi thở của Tiểu Dữu Tử dần dần vững vàng, Lê Sâm nhẹ nhàng hôn lên trán người trong ngực, nhỏ giọng nói:
“Ngủ ngon, mơ đẹp.”
-
Bưởi và chanh thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-muon-tro-thanh-vo/1155555/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.