Editor: Rosegi
- ---- Khoảnh khắc này, tim lỡ lạc mất một nhịp.
Rồi lại như một cái trống nhỏ đập thịch thịch, vội vã mà kích động.
Từng chút từng chút một, thiêu đốt cả trái tim và lý trí của cô.
Lãm Nguyệt nhìn người đàn ông trong màn mưa, cầm di động áp vào tai, giây sau thấy người đàn ông kia cũng nhấc điện thoại.
- --- "Trần Dục Sâm,"
- --- "Đi lên tắm rửa một cái đi."
Tiến vào lãnh địa của cô, tiến vào lòng cô.
Mưa to tầm tã, gần như không thể nghe thấy âm thanh gì khác ngoài tiếng mưa, nhưng Trần Dục Sâm lại cảm thấy những lời này vô cùng rõ ràng, như một dòng điện xuyên qua màng nhĩ đến tận đáy lòng, khiến trái tim anh mềm nhũn.
Trời mưa thì giữ khách, nhưng cho dù trời có mưa to, cô cũng chưa từng nghĩ đến việc giữ lại một người đàn ông độc thân, quan trọng nhất là, cô không muốn người khác xâm lấn lãnh địa của cô.
Bây giờ, cánh cửa này, đang mở cho anh.
"Được."
Đôi mắt lạnh nhạt âm thầm dậy sóng, giống như cuối cùng cũng có sức sống, có dao động, có dịu dàng, hơi thở quanh người cũng như trong nháy mắt chuyển từ trời đông băng tuyết sang ngày xuân ấm áp.
.........
Ánh điện theo cửa thang máy mở ra lóe lên, Lãm Nguyệt do dự, lại mỉm cười nhìn người đàn ông bên cạnh.
"Leo cầu thang cùng em thì sao?"
Lượng calorie cô ăn còn chưa được tiêu thụ hết đâu.
"Ừ." Người đàn ông không thay đổi sắc mặt, khẽ gật đầu, mấp máy môi, nhưng vẫn không hỏi ra ý cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-nam-than/1749369/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.