- Tiểu Hồng? Chuyện cậu bị đình chỉ thi là sao?
Sắc Nữ mặt mũi đỏ phừng phừng, tóc mai bết cả vào trán, hớt hải chạy đến tìm tôi.
Tôi ngồi cà lơ cà phất trên ghế đá, chân bắt chữ ngũ, phong thái nhàn nhã, đang chăm chú ngắm mấy con ong hút nhụy hoa.
Trông thấy mỹ nữ hùng hổ lao về phía mình, tâm trạng bỗng dưng căng thẳng lên một chút.
- Cậu nói xem, cấp ba của mình có phải coi như xong rồi không?
- Xong cái khỉ. Sao cậu năm lần bảy lượt để người ta chơi xấu thế?
Tôi trợn mắt:
- Hồng nhan bạc phận cậu không biết à?
Không nói đến thì thôi, Sắc Nữ khơi mào làm người tôi dâng trào máu nóng.
Đúng là phận bạc như vôi. Vào phòng thi chưa nổi 15 phút đồng hồ đã bị đánh dấu bài, tịch thu thẻ học sinh, đuổi ra khỏi phòng, không được thanh minh cũng không biết bị kỉ luật như thế nào.
Chuyện kể ra chẳng ngắn chẳng dài, chỉ là tôi vô tình ngồi chung phòng với một tên biến thái, đệ nhất biến thái.
Không hiểu hắn lấy đâu ra niềm tự tin dạt dào mà quẳng tài liệu cho tôi!
Trùng hợp hơn là khi tài liệu nằm trong tay hắn không ai hay biết. Đến khi tập giấy chi chít chữ nhỏ xíu đó xuất hiện trên bàn tôi thì cũng là lúc giám thị ngẩng đầu lên chăm chú trao cho tôi một cái nhìn sát thủ.
Tệ hơn nữa là camera phòng tôi thi ngày hôm nay bị hỏng.
Oan Thị Kính là như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-dai-nhan/3235907/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.