"Thầy Lương không ở nhà?" Thẩm Ngôn hỏi.
Chu Ninh Ba khẽ gật đầu, nét mặt như sắp khóc tới nơi.
Thẩm Ngôn nhìn về phía Triệu Lâm Tô.
Triệu Lâm Tô đang mở cửa: "Đừng ngồi ở đó nữa, vào trong nhà rồi chờ".
Chu Ninh Ba chần chừ không nhúc nhích, Thẩm Ngôn vỗ xuống vai cậu ta: "Đi vào rồi nói, nếu thầy Lương quay về thì ở trong đó cũng sẽ nghe được tiếng động".
Chu Ninh Ba chậm rãi đứng lên, theo hai người đi vào trong phòng.
Sau khi ngồi xuống, việc đầu tiên Thẩm Ngôn làm là trao trả chiếc hộp đã được bao bọc gọn gàng cho Chu Ninh Ba.
"Đây là cái gì?"
"Quà cưới mày tặng cho anh trai tao, cuộc hôn nhân của anh ấy chỉ là một chuyện nhầm lẫn, anh ấy không hề kết hôn. Món quà này thực sự quá quý giá, mày mau cầm về đi".
"Ồ". Giọng nói của Chu Ninh Ba mang theo tiếng nghẹn ngào: "Xin lỗi mày, là do tao không biết chọn lựa đúng mực".
Lúc đầu cậu ta định chọn một bộ trang sức, nhưng vì sợ thời gian chế tạo quá dài, cũng sợ quá đường đột Thẩm Ngôn sẽ không thích, nên mới chọn cặp ly này, kết quả đây vẫn không phải là một món quà hợp lý.
Thẩm Ngôn bảo: "Tao không trách mày. Kể chút chuyện của mày đi, đến cùng mày và thầy Lương đã xảy ra chuyện gì?"
Triệu Lâm Tô rót cho họ hai cốc nước đặt lên bàn trà, sau đó ngồi xuống một bên ghế sô pha khác.
Chu Ninh Ba thút tha thút thít nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520420/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.