Đạo trời có luân hồi.
Lúc Thẩm Ngôn tiến vào khu chung cư, trong lòng cậu đã tự bình luận một câu như vậy.
Lần trước lúc cậu ép Triệu Lâm Tô xem phim, cậu đã không hay nghĩ rằng mình sẽ có một ngày như thế này.
Từ chối? Từ chối thế nào? Nói rằng cậu hơi hốt hoảng, không dám xem phim cùng anh em tốt của mình?
Thật sự không có mặt mũi để nói ra, vừa lúng túng lại vừa kỳ quặc.
Lại nói, cậu sợ cái gì? Chẳng lẽ Triệu Lâm Tô có thể ăn cậu?
Thẩm Ngôn âm thầm tự so sánh sức chiến đấu của hai người, cậu cảm thấy mình không có khả năng sẽ yếu đuối mong manh giống như Lương Khách Thanh, dù sao Chu Ninh Ba có thiên phú dị bẩm, cơ bắp của nó cứng như tảng đá. Nếu cậu và Triệu Lâm Tô thực sự đánh nhau, đoán chừng cũng là năm thắng năm thua.
Chờ chút, tại sao cậu lại so sánh như vậy?
Triệu Lâm Tô đâu thể nào cưỡng gian cậu được!
"Uống gì?"
Trong phòng bếp vang lên tiếng nói của Triệu Lâm Tô, Thẩm Ngôn vịn tủ giày khẽ run rẩy. Cậu lập tức bình tĩnh lại, cất cao giọng: "Gì cũng được".
Căn chung cư này của Triệu Lâm Tô có hai phòng ngủ một phòng khách, ngày hắn chuyển tới đây Thẩm Ngôn cũng đã từng đến làm khách. Hai căn phòng ngủ kia, một gian để ngủ, một gian để làm phòng sách. Triệu Lâm Tô cầm hai chai nước ngọt có ga đi vào trong phòng ngủ, Thẩm Ngôn đặt balo lên mặt tủ trước cửa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520418/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.