Hoắc Mạc không trả lời ông nhưng thật ra ba mẹ Lục ở phía sau thấy được. Bọn họ phía sau anh nhìn người đàn ông trung niên đã gọi Hoắc Mạc.
Suy nghĩ một hồi mới nhớ ra. Đó là ba của Hoắc Mạc.
Ba Hoắc ho khan một tiếng, có chút xấu hổ: “Tiểu Mạc, đã lâu không gặp.” Ông đưa một tay ra để giữa không trung. Hồi lâu ba Lục mới nắm lấy: “Anh Hoắc, đã lâu không gặp.”
Ba Hoắc hơi dừng lại một chút đánh giá mấy người đang đứng trước mặt.
"Chúng tôi đưa Tiểu Mạc tới tham gia thi đấu.” Ba Lục Lu mỉm cười như thể bọn họ là người một nhà. Ba Hoắc nhìn Hoắc Mạc rồi rút tay về.
Trên mặt anh từ đầu đến cuối đều không hề có chút cảm xúc, theo Lục Du lướt qua vai Tamura đi vào cửa. Tamura nhướng mày suy nghĩ, dùng tiếng Nhật hỏi mẹ mình: "Sao mẹ không gọi Tiểu Mạc? Không phải mẹ rất nhớ nó sao?"
Itou nghiêm mặt, cặp mắt quyến rũ trừng Tamura: "Đừng làm rộn." Nói xong đạp giày cao gót đi theo đoàn người vào hội trường.
Vòng thứ ba, Hoắc Mạc lên thi đấu. Tamura tìm được một chỗ ngồi ngay cạnh Lục Du, anh ta ngồi đó nhìn Hoắc Mạc.
Khi Lục Du nhìn thấy Tamura liền giật mình. Tamura biết cô, cô gái đã đi cùng Hoắc Mạc ở Nhật Bản sáu năm trước. Anh ta cười cười, còn nháy mắt với Lục Du.
Đến khi thi đấu bắt đầu, sự chú ý của anh ta hoàn toàn tập trung vào bàn cờ. Mấy năm gần đây, phong cách chơi cờ của Hoắc Mạc thay đổi mạnh mẽ, đặc biệt thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994524/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.