"Ừm.” Hoắc Mạc cười nhạt, sau đó xoay người đi lên lầu.
Lục Du đi lên tầng 13, chỉ có cửa nhà của Hoắc Mạc là khẽ mở khe hở nhỏ. Cô mở cửa đi vào, phòng khách trống rỗng, chứa rất nhiều hoa tươi ở huyền quan [1]. Lục Du nhìn những tấm bảng treo trên đó, đều là do fan hâm mộ của Hoắc Mạc gửi tới.
[1] Huyền quan là nơi ngăn cách cửa chính và phòng khách, được xem như một tấm rèm, một bức bình phong cho phòng khách.
Trong bếp, nồi cháo nóng hổi đang sôi sùng sục, mùi gạo thơm tỏa khắp phòng khách. Lục Du không an phận, ngồi ở phòng khách một lúc liền mở cửa ra chạy vào bếp. Lục Du cúi người buộc tạp dề, sau đó quay đầu rắc chút tiêu vào cháo.
Lục Du kiễng chân nhìn quanh trong bếp, phòng bếp của Hoắc Mạc đầy những thứ mà cô không biết tên, hầu hết đồ ăn và đồ hộp đều được viết bằng tiếng Nhật. Lục Du tùy ý rút ra một lon keo xịt tóc, lắc lắc: “Tiểu Miêu, trong bếp nhà anh còn có mousse nữa sao?”
Cô khéo léo bóp ra một miếng bọt. Cô nghĩ chơi cái này vui thật, đưa thứ trong tay đến trước mặt Hoắc Mạc: “Cái này là cái gì?”
Hoắc Mạc cười khẽ, cúi đầu liếm một miếng. Bọt rất mỏng, đầu lưỡi ướt át của anh vô tình chạm vào lòng bàn tay Lục Du. Lục Du cứng đờ tại chỗ, nhìn anh chằm chằm.
“Là bơ.” Ngón tay anh chấm một miếng sau đó đưa đến môi Lục Du: “Rất ngọt.”
Lục Du không kìm được cám dỗ của bơ liền đến gầm nếm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994523/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.