Lục Du sờ mũi nhìn Hoắc Mạc.
"Du Du, ngày mai gặp lại." Cậu mở miệng, thấp giọng nói. Lục Du còn chưa kịp trả lời thì Hoắc Mạc đã biến mất ở đầu hẻm.
Sau khi nghe Lục Du nói cô muốn chuyển sang học quyền Anh, mẹ Lục thức trắng cả đêm. Bà là người hiểu con gái mình nhất, bà biết con bé rất cứng đầu, không ai có thể thay đổi được quyết định của nó.
Trong bữa sáng ngày hôm sau, Lục Du nhìn thấy trên bàn có một xấp Mao gia gia được xếp gọn gàng.
"Mẹ." Lúc nói chuyện này cô đã nghĩ là ba mẹ cô sẽ không đồng ý nên đang nghĩ đến việc mượn tiền của bạn bè để xoay sở. Không ngờ...
Mẹ Lục ngồi đối diện với cô, hai mắt đầy tơ máu. Bà hỏi: "Lục Du con có hối hận không?"
Lục Du giật mình.
"Con có hối hận không?" Mẹ Lục hỏi lại một lần nữa.
Lục Du chợt phát hiện bàn tay mẹ mình đang run rẩy, những ngón tay gầy guộc chạm vào góc bàn, trong lòng cảm thấy lo sợ và bất an.
"Lục Du."
"Con sẽ không." Cô đối mặt với mẹ Lục.
"Vậy thì số tiền này con cầm đưa cho huấn luyện viên đi." Mẹ Lục đưa xấp tiền cho Lục Du.
Lục Du cẩn thận nhận lấy. Lúc cô sắp đến trường thì mẹ Lục đuổi theo. Ở ngay đầu hẻm, bà gọi Lục Du: "Du Du, con đường tương lai của con là do con tự chọn." Bà dường như đã hạ quyết tâm: "Nhưng mẹ sợ con bị thương nên mẹ muốn đi xem thử một chút."
Bà hơi dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994502/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.