“Ê, Tỉ Lợi.” Hoàng Mao gọi Trương Tỉ Lợi, “Sao hai hôm nay không thấy mày onl? Đi đi đi, cùng tao ra net. Đồng đội rất cần mày.”
Trương Tỉ Lợi thẫn thờ thu dọn cặp sách, từ chối: “Không đi đâu. Tao có việc rồi.”
“Cái gì cơ? Mày còn việc gì quan trọng hơn lập team á?” Hoàng Mao vô cùng sửng sốt, lập tức nảy sinh nghi ngờ.
Phải biết rằng, Trương Tỉ Lợi trước giờ luôn không chú tâm vào học hành, bình thường chuyên cầm đầu mấy vụ tụ tập tiệm net chơi game. Bây giờ lại có việc khác có thể khiến cậu ta từ chối lời mời lập team chơi game, như vậy chắc phải là trò gì thú vị hơn rồi!
Hoàng Mao suy nghĩ một chốc thì thông suốt, lập tức túm lấy quai cặp của Trương Tỉ Lợi: “Người anh em, mày tính làm gì đấy, dẫn tao theo với!”
Trương Tỉ Lợi thở dài thườn thượt, xua tay: “Thôi đi, mày không hứng thú đâu.”
Cậu ta càng nói vậy thì Hoàng Mao càng tò mò, càng cảm thấy cậu ta nhất định đang giấu giếm trò gì vui lắm để hưởng thụ một mình.
Hoàng Mao lập tức nghiêm mặt: “Vấn đề ở đây không phải là hứng thú hay không, mà là vấn đề tình nghĩa! Chúng ta là anh em chí cốt mặc chung quần xẻ đũng đấy. Chuyện của mày cũng là chuyện của tao. Dù mày có làm gì đi nữa thì tao cũng nên sát cánh bên mày, ủng hộ mày. Mày nói xem có phải không nào!”
Cậu ta nói quá mức hào hùng, quá mức khí phách, trên mặt thì viết đầy ba chữ: Trọng tình nghĩa.
Trương Tỉ Lợi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cuc-no-cua-toi/258705/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.