Buổi tối ra ngoài ăn cơm, tai Ninh Lan vẫn nóng bừng.
Lục Khiếu Xuyên và Phương Vũ lái xe, Tuỳ Ý cũng có xe, bảy người ngồi thoải mái.
Phương Vũ vốn chê bai Tuỳ Ý, ngang như cua không cho cậu tham gia. Tuy nhiên chỗ ngồi sau của xe cậu rộng nhất, vì để bà lão ngồi thoải mái nên đành ngậm miệng.
Điểm đến là toà Vọng Giang ở trung tâm thành phố. Trong lòng Ninh Lan chỉ muốn làm cá dưa chua cho Phương Vũ, chạy đến quầy tiếp tân hỏi có thể mượn bếp không, Phương Vũ kéo anh về: "Ai da, về sau còn cơ hội mà, hôm nay anh đây đưa em đi hưởng thụ!"
Ninh Lan 囧: "Mình lớn hơn cậu đó."
Phương Vũ véo má anh, cố kéo cho anh một nụ cười: "Lớn hơn cũng là bảo bối của mình."
Tuỳ Ý nghe bọn họ nói chuyện, bỗng nhớ đến Ninh Lan từng nói với cậu: "Cậu cũng lớn hơn tôi, có thể tốt với tôi một chút không."
Ninh Lan rất ít khi yếu đuối trước mặt cậu, cũng chỉ có một lần anh nói ra lời này. Đáng tiếc lúc đó cậu không biết Ninh Lan thực sự muốn điều gì, nghe ra được sự tủi thân nhưng không thấy được đau khổ mà anh nhẫn nhục.
Bảy người vây quanh cái bàn tròn. Bên trái Ninh Lan là bà lão, vị trí bên phải vốn là của Phương Vũ, có điều cậu ta đi WC, chỗ ngồi cứ thế bị chiếm mất.
Quay trở lại, Phương Vũ tức giận nói với Tuỳ Ý, người đã cướp chỗ của cậu ta: "Cả bàn đầy thức ăn này, cậu có biết Lan Lan thích ăn gì không?"
Tuỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402629/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.