🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai người ôm nhau rất lâu.

Lúc buông ra, Ninh Lan quay người trước, không để Tuỳ Ý thấy mặt mình, nhét bừa đồ mới lấy ra vào túi, quay lưng về phía cậu, nói: "Tôi phải đi rồi, bà đang đợi, tuỳ cậu."

Lần này đến lượt Tuỳ Ý ngây người. Cậu còn đang đợi Ninh Lan đánh mình, mắng mình, không ngờ được rằng rõ ràng là một cơ hội tốt để xin tha thứ lại nhẹ nhàng trượt qua kẽ tay. Cậu thậm chí không biết Ninh Lan có nghe rõ không, tin được mấy phần.

Hay là... một câu cũng không tin?

Hiện thực không cho cậu thời gian do dự. Ninh Lan vội vàng thu dọn đồ, cầm túi đi ra ngoài. Tuỳ Ý đứng trước cửa chặn anh: "Em đưa anh đi, muộn thế này xe buýt dừng hết rồi."

Hiếm khi Ninh Lan không khách sáo với cậu, vứt túi ra ghế sau, ngồi lên ghế phó lái.

Một đường không lên tiếng.

Trở về phòng bệnh, bà lão đã ngủ say. Ninh Lan giặt khăn lau mặt, lau tay cho bà, sau đó xếp đồ vào trong tủ, còn bản thân rửa ráy đơn giản, nằm trên sô pha bên cạnh chuẩn bị nghỉ ngơi.

Tuỳ Ý thấp giọng nói: "Phòng bệnh đơn có kèm phòng nghỉ cho người nhà. Bên trong có giường, anh vào đấy ngủ đi."

Ninh Lan đắp chăn lên người, lắc đầu: "Buổi đêm bà có thể tỉnh giấc."

"Một lúc nữa y tá sẽ đến, để họ chăm sóc bà thì tiện hơn."

Ninh Lan rũ mi suy nghĩ chốc lát, cảm thấy hợp lý. Dù gì bà lão cũng là phụ nữ, có một vài chuyện không thích hợp để anh làm.

Anh ôm chăn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402628/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trục Lãng
Chương 72
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.