Người chỉ có chút ít thường thức đều biết, thứ như cà phê không thể uống lúc bụng đói.
Tuỳ Ý không chỉ uống lúc đói, còn uống liền ba cốc, chỉ vì muốn cùng Ninh Lan nói đôi câu.
Đáng tiếc trừ lúc cậu mở miệng muốn uống cà phê, gạch một đường trên tấm thẻ, sau đó giúp cậu rót đầy cốc, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Ninh Lan cũng không đáp lời.
"Ăn sáng chưa?"
"Em mua xoài, có muốn ăn không?"
"Chân anh khỏi chưa?"
"Hôm qua mạo phạm rồi, bà còn giận không?"
"Anh... anh vẫn giận em à?"
Tuỳ Ý lớn bằng từng này nhưng đây là lần đầu tiên cậu mặt dạn mày dày xin một người nói chuyện, đối phương không thèm để ý như thể coi cậu là không khí không màu không mùi.
Khi cậu tưởng rằng Ninh Lan sẽ như vậy với mọi khách hàng thì có một đứa bé đến mua que kem, mua một cái ăn một cái, đứng ngay ở cửa ăn, ăn xong lại muốn tiếp. Lúc cậu bé muốn que thứ ba, hai tay Ninh Lan giữ tủ kem, khuyên: "Bạn nhỏ, một lần không thể ăn nhiều kem như vậy, sẽ đau bụng đó."
Tuỳ – người uống liền ba cốc cà phê lúc đói và bị đau bụng – Ý đứng bên cạnh nghiến răng nghiến lợi, hận không thể chuyển đổi thân phận với đứa bé.
Ninh Lan quay người vào phòng, chỉ để lại cho cậu bóng lưng lạnh nhạt. Cuối cùng cậu cũng không kiềm chế được nữa, thốt ra câu "xin lỗi" đã ấp ủ bấy lâu nay.
Thấy thân thể Ninh Lan cứng đờ, có vẻ động lòng, Tuỳ Ý lập tức cảm thấy mình quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402621/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.