Ban đêm ngủ không ngon sao?
A, đừng tưởng nàng không biết hắn có ý định gì, lại muốn lừa gạt nàng trở về để ban đêm nhân cơ hội phát tiết thú tính trên người nàng.
Đối với giọng điệu nhẹ nhàng của Thái Cửu, A Dung cũng không động lòng, nàng cười nhạo một tiếng, dùng sức hất tay hắn ra, châm chọc nói:"Điện hạ đã lớn như vậy, ngủ không được tìm ta làm gì? Muốn tìm thì hẳn là nên tìm bà vú của mình, để bà ấy dỗ điện hạ ngủ."
“Đồ Sơn Dung, ngươi..” Thái Cửu đỏ mặt tía tai, nàng dám nhục nhã hắn như vậy, thật là hỗn xược!
Hắn đã từng hạ mình với ai như vậy mà nàng lại dám không biết thân phận.
“Ta sao?” A Dung nhìn Thái Cửu, vẻ mặt bình tĩnh nói:"Không nhọc điện hạ lo lắng, ta ngủ rất ngon, ban đêm không cần ai phải dỗ."
Nàng nhìn sắc trời đã dần tối, lại nói:"Nếu điện hạ không có việc gì thì mời trở về đi, nơi này phòng ốc đơn sơ, không có giường lớn thoải mái như trong cung để phục vụ điện hạ."
A Dung nói xong, xoay người, không thèm liếc mắt nhìn Thái Cửu, tiếp tục đi về phía trước. Phía trước có một cái cầu thang, A Dung vác bụng to cố hết sức leo lên, tay nhỏ bám vào lòng bàn tay Mị. Mị đỡ nàng chậm rãi đi lên cầu thang, Thái Cửu đứng phía sau nhìn một màn trước mặt, trong lòng chợt không vui, nàng dám để cho nam nhân khác chạm vào. Thái Cửu vội vàng chạy đến, hất tay Mị ra, ôm A Dung vào ngực. Hắn rũ mắt nhìn A Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200912/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.