Trong căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng hai người thở dồn dập, hai thân thể mướt mồ hôi đang trần truồng dán chặt vào nhau, nửa côn th*t mềm vẫn cắm bên trong hoa huy*t run rẩy của A Lê, cảm giác mãnh liệt vẫn chưa phai, tinh dịch bị chặn trong miệng tiểu huyệt, một giọt cũng không chảy ra.
Mặt A Lê đỏ ửng nhìn về khuôn mặt đầy thỏa mãn của Lục Trường Uyên, nàng có chút hối hận không biết vì sao lúc trước mình lại trêu chọc phải đạo sĩ khỏe như trâu này, a a... Thật sự có cảm giác sẽ bị làm đến chết, vừa cứng vừa to đâm nàng không thở nổi. Tuy rằng hiện tại hắn dịu dàng với nàng hơn trước nhưng ở trên giường, hắn vẫn dũng mãnh cường hãn như vậy khiến nàng không chống đỡ được.
Trong bụng bị tinh dịch đặc sệt rót vào, A Lê khó chịu vặn vẹo mông muốn rời khỏi cự vật kia, nàng vươn tay đẩy ngực Lục Trường Uyên, bất lực nói:"Đạo sĩ, ta khó chịu, đứng dậy, đừng đè nặng ta."
Ánh mắt Lục Trường Uyên sâu thẳm nhìn nàng, hắn giơ tay ra nhẹ nhàng vuốt ve cái nơi hơi phồng lên trên bụng nàng, không có ý định rút ra. Kiếp trước hài tử bất hạnh chết non thật đáng thương, nếu như A Lê nhớ lại ký ức kiếp trước nhất định là sẽ rất thương tâm, nếu hiện tại có hài tử để đền bù thì khi nàng biết chân tướng có lẽ sẽ không đến mức quá khổ sở.
Nghĩ như vậy, Lục Trường Uyên hạ thấp eo đẩy mạnh vào phía trong, đẩy nốt nửa cây côn th*t vào, quy đầu sưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200859/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.