Chương trước
Chương sau
Tiểu hồ ly thực sự sợ hãi, nàng không muốn cả ngày ở cùng hung thần rống to như này, lại còn hay sai bảo nàng làm việc, nếu không cẩn thận chọc giận hắn có khi lại còn bị chém đầu.
Nàng đáng thương xin tha:"Điện hạ, ô... Nô tỳ sai rồi, xin ngài hãy để ta đi."
"Không có đường thương lượng." Cửu Tiêu lôi kéo tiểu hồ ly, ấn nàng lên chiếc ghế dài bên ngoài tẩm cung,"Sau này ngươi sẽ ngủ ở đây để tiện ta sai bảo."
Cứ như vậy, tiểu hồ ly bị Cửu Tiêu bắt phải ở lại Cung Lăng Tiêu, mỗi ngày hầu hạ cuộc sống hàng ngày với giặt quần áo của hắn. Chỉ là thường ngày khó tránh khỏi sẽ phát sinh một số sự việc khiến người ta xấu hổ đỏ mặt.
Vào một hôm, tiểu hồ ly đang giặt quần cho Cửu Tiêu, nàng vừa mở quần lót ra đã kinh ngạc nói to:"Điện hạ, điện hạ, đêm qua ngươi đái trong quần sao? Chất lỏng trắng trắng trong quần kia là cái gì?"
Bởi vì tò mò, thậm chí nàng còn vươn tay ra quẹt lên chất lỏng trắng đục kia rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi hương này có chút quen thuộc. Cửu Tiêu định thần lại liền nhìn thấy hình ảnh nóng bỏng rung động như vậy.
Hắn đỏ mặt tía tai quát:"Ngoan ngoãn giặt quần áo cho thật tốt đi, hét to như thế làm gì, không được ngửi bậy!"
Đều do tiên nga ngu xuẩn này, đêm qua châm trà cho hắn mà chân tay lại vụng về đổ hết nước trà xuống đũng quần hắn, cũng may nước trà không nóng chứ nếu không hắn sẽ không nhẹ nhàng tha cho nữ nhân ngu xuẩn này. Sau đó nàng lại lấy tay không ngừng chà lau vệt nước trên đũng quần hắn, thậm chí trong lúc vô ý còn nhiều lần đụng phải tiểu huynh đệ của hắn nhưng nàng cũng không biết.
Cửu Tiêu rũ mắt nhìn nàng một cái, trên người đột nhiên khô nóng hơn.
Nữ nhân không biết xấu hổ này!
Vì sao nàng không mặc yếm?
Theo động tác khom lưng của nàng, hắn có thể nhìn thấy hình dạng nửa bầu ngực trắng mịn, tròn trịa no đủ trong cổ áo mở rộng của nàng. Vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt Cửu Tiêu như có tia lửa nóng rực nhìn chằm chằm tiểu hồ ly. Tiểu hồ ly còn chưa biết mình đã bị nhìn qua, nàng vẫn đang hoảng loạn gắng sức chà lau, nàng sợ mình lại bị phạt giặt hai thùng quần áo lớn.
Lí do vì sao không mặc áo yếm là bởi vì nàng cảm thấy mặc vào không được thoải mái. Trước kia khi ở cùng thượng thần, nàng mới bắt đầu học cách mặc quần áo, áo yếm cũng là thượng thần dạy nàng cách mặc. Nàng ngại mặc yếm quá rắc rối, lúc không mặc thì thật thoải mái nên hỏi thượng thần có thể không mặc được không? Thượng thần nói ban ngày mặc vào nhưng buổi tối đi ngủ có thể không mặc. Gần đây bởi vì nàng đang mang thai, thân hình dần dần trở nên đẫy đà, ngực có chút căng trướng khó chịu hơn trước nên ban đêm, sau khi tắm gội xong nàng cũng không mặc yếm nữa.
Đôi tay trắng nõn, mềm mại, cọ tới lui lên đùi Cửu Tiêu, hai bầu ngực trắng bóc mê người cũng lắc lư qua lại trước tầm mắt, linh động như một đôi thỏ trắng đang chạy nhảy. Miệng lưỡi Cửu Tiêu khô khốc nhìn tiểu hồ ly, trước khi xúc động muốn bùng nổ, hắn cầm bát nước trà lớn đã lạnh ngắt trên bàn lên, sau đó đè tay tiểu hồ ly lại, giọng điệu khó chịu nói:"Được rồi được rồi, đừng lau nữa, chỉ gây thêm trở ngại chứ chẳng giúp được gì! Ta muốn đi ngủ!"
Tiểu hồ ly nhìn hắn không rõ nguyên do, hôm nay điện hạ không phạt nàng đi giặt hai thùng quần áo lớn, thật lạ lùng.
Cửu Tiêu nằm trên giường, có chút bực bội xoa xoa dương v*t hơi phồng lên của mình, thế mà hắn lại nổi lên phản ứng với một tiên nga ngu xuẩn, cũng còn may hắn đi nhanh nếu không tiên nga kia phát hiện thì lại ở đó bô bô la lên, như vậy thì mặt mũi hắn còn để vào đâu.
Thở một hơi dài lấy lại bình tĩnh, Cửu Tiêu mới dần bình ổn sự khô nóng trong thân thể, chậm rãi chìm vào giấc ngủ say. Đêm đó, hắn mơ một giấc mộng xuân kiều diễm. Trong mộng, hắn đè tiểu tiên nga vụng về kia ở dưới thân, hai thân thể hòa quyện vào nhau, tiểu tiên nga khóc thút thít rên rỉ dưới thân hắn, gương mặt đỏ rực hết sức đáng yêu mê người. Đến sáng hôm sau khi hắn tỉnh lại mới phát hiện ra đũng quần mình ướt dầm dề, một mảng chất lỏng đặc sệt ướt đẫm.
Quần lót ô uế như vậy, hắn định để tiên quan khác cầm đi giặt, nhưng sự tình phát sinh vừa xong quá mức xấu hổ ly kỳ, đối tượng mộng xuân của hắn lại là một tiên nga ngu xuẩn hèn mọn, nếu sau này nói ra chắc chắn sẽ làm người khác cười đến rụng răng. Việc này khiến hắn có chút hoảng hốt, hắn còn chưa kịp phân phó tiên quan cầm quần lót đi giặt thì tiểu hồ ly lại đến đúng giờ như mọi khi để cầm quần áo bẩn đi giặt.
Cửu Tiêu nhìn tiểu tiên nga ngoan ngoãn cúi đầu giúp hắn giặt quần lót, suy nghĩ có chút mơ màng. Thân phận tôn quý như hắn, phụ hoàng với mẫu hậu nhất định sẽ không để hắn có một chút quan hệ với tiên nga hèn mọn, đối tượng thành thân của hắn sau này khẳng định cũng sẽ cao quý giống hắn, khiến mọi người đều ngưỡng mộ.
Hắn cùng tiên nga này tất nhiên sẽ không có khả năng gì, nhưng mà hắn cũng chưa từng có sự xúc động như vậy đối với những nữ nhân khác, mong được ôm nàng vào ngực, một tay xoa, một tay bóp, hôn hôn, sau đó cùng nàng làm chút việc vui sướng.
Ban đêm khi nàng đang ngủ, hắn thật sự không nhịn được mà tiến đến hôn nàng, hương vị còn ngọt ngào hơn cả mong đợi của hắn. Người nàng mềm mại thơm thơm, ôm vào thật dễ chịu, hắn vụng trộm bế nàng đến giường lớn của mình, ôm nàng cùng chìm vào giấc ngủ, chờ đến khi trời gần sáng, hắn lại ôm nàng ra ngoài, nàng ngu ngốc chưa bao giờ phát hiện ra quỷ kế của hắn.
Nhưng mà khi ôm nàng ngủ, tay hắn không cẩn thận sờ đến cái bụng hơi nhô lên của nàng. Cửu Tiêu có chút kinh ngạc, không nghĩ đến tiên nga nhìn nhỏ gầy như vậy mà bụng lại nhô lên thành một ngọn núi nhỏ, nhất định là ngày thường thường xuyên ăn vụng cho nên bụng mới phình lên như vậy. Tuy nhiên người nàng nhỏ xinh, ngày thường đều mặc áo váy rộng thùng thình nên không thể nào nhìn ra được, nếu không phải hắn sờ lên hắn cũng không tin bụng nàng lại to như vậy đâu.
Từng ngày dần dần trôi qua, cuối cùng Cửu Tiêu cũng phát hiện ra có gì đó không ổn, bụng tiên nga này càng lúc càng lớn hơn, ban đêm hắn vuốt cái bụng to của nàng, trong đầu nảy ra một ý nghĩ quỷ quái. Hắn duỗi tay xem xét mạch đập của nàng, trong nháy mắt nỗi tức giận tràn ngập lồng ngực hắn, nữ nhân ngu ngốc không biết xấu hổ này lại dám dấu hắn có người đàn ông khác!
Cửu Tiêu dùng sức tóm lấy tiểu hồ ly, sức lực có chút mạnh trong nháy mắt đã khiến tiểu hồ ly bị đau mà tỉnh dậy.
"Ơ..." Tiểu hồ ly khẽ kêu một tiếng, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy đôi mắt âm trầm tức giận của Cửu Tiêu.
"Đây là hài tử của cẩu nam nào?" Cửu Tiêu nổi giận đùng đùng chất vấn.
"Không được mắng hắn!" Bang một tiếng, hai mắt tiểu hồ ly hồng hồng, tức giận tát lên mặt Cửu Tiêu. Thượng thần không phải là cẩu nam!
"Ngươi lại dám đánh ta?" Cửu Tiêu nghiến răng nghiến lợi phun ra những lời này, hắn hung tợn nói:" Ngươi có tin là ta..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.