Tống Nam Thời ngồi trước giường bệnh, bình tĩnh nghe các Y tu trong phòng khí thế ngất trời bàn luận bệnh án. 
“... Vết thương cũ của người bệnh chưa lành, hơn nữa trên cơ thể còn có bệnh ẩn khó phát hiện. Tuy không biết việc hôn mê không hề báo trước này có liên quan tới căn bệnh tiềm ẩn kia hay không, nhưng ta cảm thấy nên thêm một Địa Đan.” 
Địa Đan một trăm linh thạch một viên. 
Ba ngàn giảm một trăm. 
Một vị Y tu khác bổ sung nói: “Trước khi hôn mê người bệnh đã uống hồi xuân đan điều trị thân thể, dược hiệu của hồi xuân đan này rất mạnh, để ngừa vạn nhất, lão hủ cảm thấy nên thêm một gốc An Sơn Thảo nữa để hóa giải dược tính.” 
An Sơn Thảo 80 linh thạch một cây. 
Ba ngàn giảm một trăm tám. 
Các Y tu thì thảo luận khí thế ngất trời. 
Còn Tống Nam Thời thì âm thầm làm phép tính cộng trừ trong phạm vi bốn chữ số. 
Giảm 220. 
Giảm 250... 
Giảm 300… 
Sắc mặt nàng càng ngày càng nặng nề. 
Một tiểu Y tu bên cạnh thấy phản ứng của nàng, không đành lòng, an ủi nói: “Vị tiên tử này yên tâm đi, bọn ta dù dùng hết kiến thức cả đời cũng phải cứu được sư tỷ của tiên tử trở về.” 
Tống Nam Thời: “... Ta thay sư tỷ của ta cảm ơn các ngươi.” 
Tiểu Y tu khiêm tốn: “Không cần, bọn ta chỉ làm hết phận sự của mình mà thôi.” 
Xong hắn lại nói: “Đúng rồi, những loại thuốc mà sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-tat-ca-deu-la-vai-chinh/3605975/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.